Nhìn AiCâp Mong ViệtNam

Monday, January 31, 2011

Hoa kỳ kêu gọi thành lập một chính phủ "hợp với ý dân" ở Ai Cập

Phong trào nổi dậy không giảm cường độ tại Cairo. Bất chấp lệnh giới nghiêm, hàng ngàn người vẫn chiếm giữ quảng trường Giải Phóng suốt đêm qua. Trong khi đó, Hoa Kỳ tăng thêm sức ép lên đồng minh Ai Cập,  thúc giục Cairo chuyển giao quyền lực cho một chính phủ hợp với ý nguyện của dân. 
Trên các hệ thống truyền hình Mỹ, ngoại trưởng Hillary Clinton sử dụng ngôn từ cứng rắn hơn đối với chế độ Cairo và đặc biệt đối với Tổng thống Hosni Mubarak so với những ngày trước. Theo Washington, những thay đổi nhân sự trong chính phủ chưa đủ.
Từ Washington, thông tín viên Raphaël Reynes phân tích:
“ Suốt hai ngày cuối tuần, chính quyền Mỹ đi dây trên trong cuộc khủng hoảng tại Ai Cập. Ngày 30/01/2011, Tổng thống Obama điện đàm với các nhà lãnh đạo Thổ Nhĩ Kỳ, Israel, Anh Quốc và Ả rập Xêút. Bộ trưởng Quốc phòng Robert Gates và Tổng tham mưu trưởng liên quân, đô đốc Mc Mulen, cũng có nhiều cuộc thảo luận với đồng nhiệm Ai Cập.
Theo Nhà Trắng, các cuộc thảo luận này nhằm hỗ trợ cho một tiến trình “chuyển tiếp đến một chính phủ đáp ứng khát vọng của nhân dân Ai Cập”. Nhưng chính phủ này vẫn do ông Mubarak, đồng minh của Hoa Kỳ từ 30 năm qua, lãnh đạo.
Cùng lúc đó, ngoại trưởng Hillary Clinton lên giọng với chính quyền Ai Cập. Trong các chương trình thời sự truyền hình, bà Clinton nói rằng “ từ nay Hoa Kỳ chờ đợi một cuộc chuyển tiếp đúng nghĩa để mang lại cho nhân dân Ai Cập điều mà họ mong đợi và thiết lập một nền dân chủ thật sự. Phải ban hành những biện pháp đầu tiên cho phép tổ chức bầu cử tự do và minh bạch trong tương lai”. Ngoại trưởng Mỹ tuyên bố thêm là Hoa Kỳ “ đòi hỏi Tổng thống vẫn còn đang tại chức thực hiện những gì cần thiết để tạo thuận lợi cho việc chuyển tiếp theo chiều hướng này”.
Thông điệp của Mỹ không còn đóng khung trong nội dung “kêu gọi chừng mực” của những ngày trước, nhưng cũng không đi quá xa. Thứ bảy vừa qua, Nhà Trắng đã đề cập đến khả năng xét lại viện trợ quân sự. Qua hôm sau, bà Clinton khẳng định là cho đến giờ này không có chuyện đình chỉ số tiền 1,3 tỷ đô la viện trợ hàng năm cho Ai Cập."
Israel thúc giục phương Tây ủng hộ Mubarak
Trong một lời tuyên bố chung, tổng thống Pháp, thủ tướng Anh và thủ tướng Đức kêu gọi Tổng thống Mubarak “tiến hành cải cách theo nguyện vọng chính đáng của nhân dân Ai Cập, bằng mọi giá tránh sử dụng vũ lực đàn áp thường dân”.
Nhưng tại Trung Đông, biến động ở Ai Cập làm Israel rất lo ngại. Thủ tướng Benjamin Netanyahu nhận định là suốt 30 năm qua, hai nước sống trong hòa bình là nhờ tổng thống Mubarak. Theo báo Haaretz và đài phát thanh quân đội, chính phủ Israel hồi cuối tuần qua đã gởi một “thông điệp mật” đến Hoa Kỳ và Liên Hiệp Châu Âu, yêu cầu các cường quốc Tây phương hậu thuẩn chế độ Ai Cập trước làn sóng phản đối của dân chúng. Chính phủ Israel nhấn mạnh là hãy vì “quyền lợi của Tây phương và của toàn Trung Đông” giúp cho chính quyền Ai Cập được vững vàng.
Cụ thể, Israel kêu gọi Tây phương “ngưng công khai phê phán tổng thống Mubarak”. Theo nhận định của đài phát thanh quân đội Israel, nội dung của thông điệp mật là một hình thức chỉ trích các chính phủ Mỹ và Tây Âu đã giữ khoảng cách với chính quyền Ai Cập.
Được AFP đặt câu hỏi , phát ngôn viên thủ tướng Israel cũng như Bộ Ngoại giao không xác nhận, nhưng cũng không phủ nhận tin này.
Tình hình tại chỗ
Về tình hình tại chỗ : hôm nay, cuộc nổi dậy đã bước sang ngày thứ bảy. Sáng nay chính quyền đã huy động xe tăng đến bao vây quảng trường Giải Phóng Tahrir, biểu tượng của phong trào nổi dậy tại Ai Cập. Quảng trường Tahrir là địa điểm tập hợp của người biểu tình. Từ tối hôm qua, bất chấp lệnh giới nghiêm được áp dụng từ 6 giờ tối, giờ địa phương, đã có rất đông người tại thủ đô Cairo tụ tập về đây. Sáng nay, tại chỗ có khoảng hơn một ngàn người kiên trì đối đầu với các lực lượng an ninh và cảnh sát.
Theo đặc phái viên đài RFI, cảnh sát Ai Cập dùng hàng rào kẽm gai để bao vây quảng trường và kiểm soát người qua lại. Họ cũng đã dùng các tảng bêtông lớn để chặn các con đường dẫn đến quảng trường Tahrir. Trong những điều kiện như trên, dân chúng Cairo khó có thể sinh hoạt bình thường và nhiều người không đi làm hôm nay. Bên cạnh các cuộc xuống đường, phe đối lập Ai Cập hôm nay còn kêu gọi dân chúng tham gia tổng đình công để chuẩn bị cho cuộc tuần hành vào trưa mai (01/02/11), đánh dấu đúng một tuần lễ phong trào phản kháng Ai Cập bị thẳng tay đàn áp, làm ít nhất 125 người thiệt mạng và hàng ngàn người bị thương.
Sơ tán kiều dân
Trong lúc tình hình tại chỗ thêm căng thẳng, cộng đồng quốc tế bắt đầu sơ tán kiều dân về nước : Chính phủ Hoa Kỳ, Úc, Nhật. . . đang chuẩn bị đưa máy bay sang đón hàng ngàn kiều dân về nước. Canada, Ảrập Xêút, Ấn Độ, Hy Lạp, Thổ Nhĩ Kỳ, Irak … thì đã tiến hành chiến dịch sơ tán khỏi Cairo.
Riêng nước Pháp và Nga, trước mắt mới chỉ có các tập đoàn hiện diện tại Ai Cập đưa nhân viên và thân nhân của họ hồi hương. Tập đoàn dầu hỏa Loukoil của Nga đã đưa 15 nhân viên qua Dubai lánh nạn. Hãng khí đốt Novatek cho biết đang chuẩn bị thuê hẳn một chuyến bay để đưa nhân viên về thẳng Matxcơva. Về phía các doanh nghiệp Pháp, tập đoàn viễn thông France Telecom, ngân hàng Crédit Agricole và nhà máy xi măng Lafarge cho biết đã sơ tán một phần nhân sự.
Các nhà máy của tập đoàn xe hơi Nhật Bản Nissan tạm ngưng hoạt động trong một tuần lễ kể từ ngày hôm qua. Hãng xe Toyota đã hủy các cuộc họp được dự trù diễn ra tại Cairo, nhưng vẫn duy trì kế hoạch sản xuất hàng năm hơn 3000 chiếc xe vượt mọi địa hình tại Ai Cập kể từ năm tới.
Cuối cùng, về tác động kinh tế : ngành du lịch, nguồn ngoại tệ chính của Ai Cập, đang bị thiệt hại nặng nề. Năm ngoái, 14,7 triệu du khách đã tham quan Ai Cập. Riêng đối với thị trường dầu hỏa, tổ chức OPEP lo ngại khủng hoảng Ai Cập gây trở ngại cho việc vận chuyển dầu hỏa ra thị trường quốc tế, đặc biệt là qua ngả kênh Suez. Tuy nhiên, khối này cam kết sẵn sàng gia tăng mức cung cấp, tránh gây thêm căng thẳng trên thị trường vàng đen. 
Tổng thống Obama và tổng thống Mubarak tại Nhà Trắng tháng 8/2009.

Bị chồng sát hại khi về nhà đón Tết

Sau nửa năm đi làm công ở TP HCM, chị Tốt thu xếp về với gia đình để chuẩn bị đón Tết Nguyên đán thì bị chồng giết chết lúc nửa đêm.

Chiều 31/1, thượng tá Nguyễn Quốc Văn - Trưởng Công an huyện Vĩnh Châu - cho biết đã chuyển Sơn Xia (32 tuổi) ngụ tại xã Vĩnh Tân (Vĩnh Châu, Sóc Trăng) cho Công an tỉnh Sóc Trăng điều tra về hành vi giết người.
Theo điều tra ban đầu, khoảng 1h sáng ngày 30/1, vợ Xia là chị Sơn Thị Tốt (32 tuổi) đi xe đò về xum họp gia đình, chuẩn bị đón Tết Tân Mão sau nhiều tháng làm công ở TP HCM. Nhưng vừa đặt chân đến nhà, vợ chồng đã xảy ra cãi vã. Trước sự chứng kiến của ba đứa con, bất ngờ Xia rút dao đâm vợ nhiều nhát.
Nghe chị Tốt la thất thanh, tiếng những đứa trẻ tri hô làm nhiều gia đình xung quanh giật mình thức giấc chạy sang thì chị Tốt đã gục chết trên vũng máu. Ngay lúc đó mọi người thấy Xia nốc hết chai thuốc trừ sâu để tự tử nên đã tức tốc đưa kẻ sát nhân đi cấp cứu.
Một cán bộ Công an xã Vĩnh Tân cho biết có khả năng Xia giết vợ là do ghen tuông. Hiện Xia đang nằm điều trị tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Sóc Trăng. Ba đứa trẻ hiện bơ vơ, đứa lớn 12 tuổi phải gánh vác chăm đứa kế 10 tuổi và em út 6 tuổi.

Ông lão trúng độc đắc 7,6 tỷ đồng gần hết tiền

Với số tiền quá lớn gặp ai cũng ban phát, tỷ phú 98 tuổi Nguyễn Văn Hết sau 12 tháng chỉ còn tròm trèm vài trăm triệu.
>
Ông lão nghèo trúng số độc đắc 7,6 tỷ đồng/Bi hài chuyện ông lão nghèo trúng số độc đắc

Đúng một năm trước (chiều 28 Tết Canh Dần), dùng tiền lì xì của một nhà hảo tâm mua 6 tờ vé số, ông Hết ở ngõ 341 Lạc Long Quân phường 5, quận 11, TP HCM trúng độc đắc 5 tờ trị giá 7,6 tỷ đồng và một tờ trúng 100 triệu đồng. "Công cuộc tiêu tiền" được ông già 30 năm mua vé số chưa từng trúng vui mừng phân phát cho những người đến chúc mừng.
Không còn minh mẫn, ông lão trúng số thậm chí vác bao tiền ra đường bố thí. Ai nói chuyện khiến ông vui là ông móc tiền ra cho. Tiền cũng được ông mang đi làm từ thiện và đền ơn những người từng giúp đỡ mình. Chỉ sau một ngày trúng số, "tỷ phú nhiều năm hưởng trợ cấp" của phường và bà con hàng xóm đã "giải phóng" hết gần 1 tỷ đồng. Số tiền gần 5 tỷ đồng còn lại được phường hướng dẫn mang gửi ngân hàng.
Câu chuyện nhà tỷ phú đột xuất những tưởng đã được khép lại bằng việc hằng tháng ông đến ngân hàng lĩnh tiền. Thế nhưng những ngày giáp Tết Tân Mão, bà con trong xóm tá hỏa khi biết tin, tỷ phú Hết chỉ còn vài trăm triệu đồng.
Chiều 27 Tết, căn nhà nhỏ đầy bụi bẩn của vợ chồng cụ Hết cách đây một năm nay đã được sơn sửa khá tươm tất, cửa khóa kín. Vừa thấy có người hỏi thăm ông cụ, mấy người hàng xóm đã vây lấy và không chờ được hỏi, họ vanh vách kể chuyện của ông.
Theo họ, từ ngày trúng số, ông già không có con cái bỗng dưng được nhiều người tự xưng là cháu tấp nập đến thăm. Nhiều người ôm chầm lấy ông khóc lóc. Một số người ông đuổi đi vì không quen nhưng vẫn cố nán lại. Hầu hết người đến thăm ông đều trở về khi đã được ông cho tiền. Có người vài triệu, có người hí hửng khoe được ông cho hàng trăm triệu đồng.
"Chuyện ông Hết 97 tuổi trúng số hơn 6 tỷ đồng, rồi tiêu tiền như nước, gặp ai cũng cho; hay chuyện bà con của ông ở đâu bỗng dưng xuất hiện, đã trở thành đề tài của cái hẻm 341 đường Lạc Long Quân này cả năm nay rồi", chị Mai, một phụ nữ ở cách ông lão vài căn nhà nói.
"Chính xác số tiền 5 tỷ đồng mà ông lão gửi vào ngân hàng sau khi trúng số, nay chỉ còn lại 850 triệu đồng", một cán bộ phường cho biết. Cũng theo anh này, số tiền được ông Hết tiết lộ trong một lần đến thăm phường mới đây.
"Lúc ông ấy nghèo, chúng tôi giúp đỡ, nhưng khi ông có tiền, vì vấn đề nhạy cảm nên chúng tôi không thể can thiệp. Chính vì thế, ngoài 600 triệu mà ông gửi quỹ người nghèo, quỹ đền ơn đáp nghĩa, chúng tôi không thể biết chắc chắn ông đã tiêu tiền như thế nào", anh cán bộ phường nói.
Tuy nhiên cũng theo anh này, nguyên nhân khiến tiền của ông Hết chóng hết, ngoài chuyện thích rút tiền làm từ thiện, còn do ông Hết kém minh mẫn nên chi không tiếc tay.
"Từ khi những người xưng là con cháu của ông xuất hiện, hầu như ai cũng được ông ra ngân hàng rút tiền cho. Đó là chuyện của gia đình nên không ai có quyền can thiệp. Cách vung tiền quá tay còn thể hiện rõ khi bà Ba vợ ông qua đời hồi tháng 7. Ước tính số tiền mà các cháu của ông chi cho đám tang đã lên đến hơn 500 triệu đồng", anh này nói.
Theo hàng xóm của ông Hết, từ hơn 3 tháng nay, ông Hết được một người cháu ở quận Gò Vấp đưa về chăm sóc.
"Thi thoảng cụ mới trở về thăm nhà và lần nào cũng vậy, cụ lân la đến nhà từng người hỏi thăm và vẫn giữ thói quen mua vé số với niềm tin 'từ đây đến chết tui sẽ còn trúng độc đắc một lần nữa'", một người láng giềng nói.

Hịch đánh chuột chù

1. Thường nghe: Tụ linh trời đất, một gốc Âu Cơ.
2. Giống Rồng Tiên nhân nghĩa làm đầu, giòng Lạc Việt chẳng ưa cường bạo.
3. Kẻ dưới Yết Kiêu, Dã Tượng còn biết yêu nước thương nòi; Người trên Hưng Ðạo, Nhân Tông minh tâm quân thần vi phụ tử.
4. Kìa Ngư đánh cá, Tiều đốn củi, đời cũng nhờ no ấm quanh năm; Nọ Canh trồng trọt, Mục chăn nuôi, người cậy trông an vui sớm tối.
5. Nền Ðại Việt ngàn năm dựng nước, há buông tha đứa bán nước buôn dân; Non Tảng Viên trăm trận sấm rền, đâu dung dưỡng loài thuồng luồng thủy quái.
6. Nay có loài chuột: Nhìn chẳng khác người, mạo danh ở đợ.
7. Tính hay cướp bóc, lòng tợ sói lang.
8. Chỗ ăn ở trên trước dân lành; Ðường qua lại mồ hôi quần chúng.
9. Nơi đông người vội vàng chạy mất, núp kẹt núp hang; Chờ đêm khuya ào ạt chui ra, bầy đàn cướp bóc.
10. Gọi danh hiệu: chuột già, chuột trẻ, chuột trắng, chuột đen, chuột mập, chuột ốm, chuột đực, chuột cái, chuột hói đầu, chuột râu rậm, chuột móm, chuột hô, chuột đầu bạc, chuột trán dồ, chuột đầu đinh, chuột lùn tịt, chuột cao nghều,... lũ lượt chường mặt cả dòng cả họ; Tra quán chỉ (1): ở nhà, ở ruộng, ở phố, ở chợ, ở chung cư, ở nhà lầu, ở biệt thự, ở chỗ sang trọng... là nơi đăng ký trên giấy tờ, thực chất ở lỗ cống, hầm cầu, kẹt cửa, gầm giường, xó bếp, thùng rác khách sạn, đáy quần đàn bà,... ôi thôi lắm lối.
11. Lớn nhỏ đều quen nghề cướp bóc, gặp lương dân hạch sách hung hăng; Trên dưới cả bầy đàn gian manh, kiến chuột ngoại bưng bô, quỳ lạy.
12. Lẽ cũng một dòng Âu Lạc, cần lấy thân báo quốc an dân; Vốn là con cháu Tiên Rồng, nên dốc sức tài bồi Tổ quốc.
13. Cớ sao lại lòng đen như mực? Cớ sao tâm ác tợ quỷ ma?
14. Ðất ông cha bao thuở dâng Tàu; Mặt đít thớt ôm chân chú Chệt.
15. Gạo thóc của dân nuôi béo mập, chúng ăn rồi đánh chửi lại trả ơn; Tiền mồ hôi xương máu chúng vung tay, ai hó hé chúng giam cầm, bịt miệng.
16. Rừng núi xác xơ, tài nguyên cạn kiệt, gây họa tai dân nô lệ xứ người;Tham tàn nhũng nhiễu, bưng bít thông tin, gieo tang tóc làm của kho trống rỗng.
17. Vậy cũng tự xưng mình “trí tuệ”; Vậy cũng khoe “chính nghĩa sáng ngời.”
18. Chẳng xét mình chuyên núp dưới hầm cầu; Chẳng tự biết quen rình mò bên vách.
19. Như nước Việt “vốn xưng nền Văn hiến,” vì chúng bây nên nhục nhã với người ngoài; Bến Bình Than hội nghị Diên Hồng, do lũ chuột tắt tiếng gầm Sát Thát.
20. Bao phen ỷ bầy đàn cướp bóc, nào sợ chi mặt thớt đít trâu; Lắm khi nanh nhọn, chuột bầy, đâu hãi lũ bị miệng đời nguyền rủa.
21. “Nền xã tắc là nơi báo bổ”(2), cớ chi mi lợi dụng tiêu hoang; Chốn phụng thờ là chỗ thanh tâm, cớ chi mi rình mò nghe lén.
22. Làm hỏng cả một thế hệ, trách chi câu đạo đức suy đồi; Nổi danh “lưỡi gỗ” mặt trơ, làm “hề” khắp năm châu bốn biển.
23. Ðồng bọn nửa thế gian còn vài đứa, “khen cho mi quỷ quái chẳng chừa”(3); Gậy Phi long Linh Cát đập tưng bừng, vẫn dày mặt gặm cân cà rốt.
24. Thiên Can cho đứng đầu ngôi nhất, tưởng đâu bây thay đổi tánh tình; Thập Ðịa Chi luân chuyển tuần hoàn, phường gian ác tâm không biết hối.
25. Súc sanh bấy tập đoàn nghiệt thử, đẻ ra sau đòi làm cha của toàn dân; Quý báu gì tư tưởng tanh hôi, đem son phấn trét lên ung nhọt.
26. “Tuy là tướng hữu bì hữu cốt, thật là loài vô lễ vô nghì” (4).
27. “Luận tội kia đã đáng phân thi, thứ tay nọ cũng vì kiêng vật” (5).
28. Giận là giận cái quân ăn cướp, mà còn mở miệng nói Thánh hiền; Căm là căm cái lũ côn đồ, dám vác mặt phô ra Thánh lễ.
29. Ngao ngán bấy tập đoàn chuột thúi, biết ngày nào diều quạ phanh thây; Nực cười thay một lũ chuột tham, rồi có lúc rắn rồng nuốt trửng.
30. Ví có ngăn dòng Nam Hải, khôn bề rửa sạch tội bọn mi; Dẫu đốt hết trúc Nam Sơn, tiếng bán nước ngàn đời bất xá.
31. “Tội dường ấy đã nên ác quá; Ta tới đây há dễ nhiêu dung” (6).
32. Ấn Tiên phong Tân Mão; Quân tập hậu Tỵ, Thìn.
33. Sắm sửa mực thiêng bút sắt; Trau dồi trí lực quyết tâm.
34. Gióng trống sấm Hưng Ðạo xuất binh; Phất cờ lau Tiên Hoàng tập trận.
35. Ðuốc Công Lý sắm sẵn, để chờ khi đốt ổ chuột chù; Ðèn Sự Thật mang theo, nhằm chờ dịp phanh phui hang tối.
36. Hàng hàng vạn vạn cánh tay, cùng vung lên phá hồ lỗ(7) chuột.
37. “Phải nghe ta dặn, sắm sửa đủ đồ”: Ðau xót, oán hờn, căm thù, phẫn nộ.
38. Cáo trạng (8) mất đất mất nhà, thượng kỳ: xẻ thịt phơi thây; Văn tế bán nước bịt miệng, hạ dĩ: thỏa lòng thiên hạ.
39. Chớ để con nào chạy thoát, gậy Linh Cát ra tay lấp biển dời non; Ðừng cho chúng toàn thây, gươm Phao-lô giương oai sấm sét.
40. Nhà nhà hát chữ thanh bình; Muôn dân vui câu thịnh vượng.

Chú thích:
(1): Chỗ ở.
(2) đến (7): Chữ dùng trong bài Thảo thử hịch của Nguyễn Ðình Chiểu.
(8): Sào huyệt bọn cướp.

Kẹt xe trên quốc lộ 1A, đoàn xe nối đuôi hơn 30 km

Ùn ùn về quê ăn Tết

NHA TRANG (TH) - Một số tai nạn giao thông đã xảy ra ở khu vực đèo Cả, giữa hai tỉnh Khánh Hòa và Phú Yên, đã làm tắc nghẽn giao thông Bắc Nam trên quốc lộ 1A trên một đoạn đường hơn 30 km từ sáng sớm tới tối ngày 30 tháng 1, 2011 khi mọi người bồn chồn về nhà ăn Tết.
Theo các bản tin của Tuổi Trẻ, Thanh Niên và SGTT, tình trạng kẹt xe kéo dài do một số xe tải chết máy trên đèo xảy ra từ chiều 29 tháng 1 đến 10 giờ sáng 30 tháng 1. Tờ Tuổi Trẻ nói đến tối ngày 30 tháng 1 vẫn còn thấy kẹt.
Phần lớn quãng đường bị kẹt xe lại xa hàng quán nên rất nhiều người đã phải nhịn đói, nhịn khát, đặc biệt là trẻ em, thời tiết lại nóng gay gắt.
“Sáng nay, tại khu vực kẹt xe có nắng to, khiến tình bà con về quê ăn Tết, xe chở hoa Tết, gia súc, rau xanh rơi vào tỉnh cảnh khốn đốn. Nhiều hành khách đã tranh thủ gọi điện về nhà báo tin bị kẹt xe. Một số người ra cánh đồng cạnh quốc lộ 1A đánh bài để giết thời gian.” Bản tin tờ SGTT viết.
Khu vực này, lại còn có cả đường xe lửa Bắc Nam chạy qua nên lại còn có cả nguy cơ xe khách “nằm kẹt cứng trên đường sắt,” theo lời một viên chức gác chắn đường sắt tại ga Vạn Giả.
Quãng đường quốc lộ 1A ngang đèo Cả là một khúc đường nhỏ, đèo cao lại quanh co, các loại xe phải “bò” lên đèo nên mỗi khi có tai nạn xảy ra thường dẫn tới cảnh kẹt xe kéo dài.
Trong khi đó, tại đoạn quốc lộ 1A ngang qua Tiền Giang, cũng đã xảy ra tình trạng kẹt xe kéo dài trên nhiều cây số vì lượng xe lưu thông gia tăng bất thường vào những ngày trước Tết, theo tin tờ SGTT.

vì lạnh:8 người chết ở miền Trung vì sưởi

NGHỆ AN (TN) - Thêm một người nữa chết và một người mê man ở bệnh viện vì sưởi ấm bằng than trong phòng đóng kín ở tỉnh Nghệ An, nâng số người chết vì thời tiết ở miền Trung Việt Nam lên 8 người trong mùa Ðông năm nay.

Bếp lò than tổ ong ở Việt Nam. Sưởi ấm bằng than tổ ong hay dù là “than sạch” hay bằng củi trong phòng đóng kín cửa, có thể chết vì bị ngộ độc thán khí. (Hình: Tiền Phong)

Theo bản tin báo Thanh Niên hôm Chủ Nhật: “Sau một đêm sưởi ấm bằng than củi trong trong phòng kín, sáng nay 30 tháng 1, người nhà phát hiện bà Nguyễn Thị Hồng (58 tuổi), ở xóm 10, xã Bảo Thành, huyện Yên Thành (Nghệ An) đã tử vong do bị ngộ độc khí.”
Cùng ngủ trong phòng với bà là ông chồng tên Nhâm bị hôn mê phải đưa vào bệnh viện trong tình trạng nguy kịch.
“Người nhà bà Hồng cho biết, đêm 29 tháng 1, do trời quá lạnh, vợ chồng bà Hồng đã đốt than củi trong phòng ngủ để sưởi ấm rồi đóng kín cửa đi ngủ.” Báo Thanh Niên kể. “Sáng hôm sau, không thấy hai vợ chồng bà trở dậy như mọi khi, người con trai phá cửa vào thì phát hiện bà Hồng đã tử vong, ông Nhâm bị hôn mê, trong phòng còn nặc mùi khói than.”
Tờ báo cho hay, trước khi đi ngủ, sức khỏe hai vợ chồng bà Hồng vẫn hoàn toàn bình thường.
Theo tổng kết của VNExpress ngày 20 tháng 1, 2011, tính đến ngày này, đã có 3 người ở Quảng Trị và Phú Yên chết vì sưởi ấm bằng than trong phòng đóng cửa kín. Còn 4 người ở Quảng Nam chết vì không chịu nổi nhiệt độ lạnh khi đi làm rẫy trên núi.
Theo tờ Tiền Phong ngày 15 tháng 1, 2011, vợ chồng một ông 65 tuổi ở thành phố Vinh bị hôn mê phải vào bệnh viện cấp cứu vì sưởi than trong phòng ngủ đóng kín.
Khi gỗ hay than đá được đốt lên để sưởi hay đun bếp, nó phát sinh ra một số khí độc như Carbon Monoxide (CO), Nitrogen Oxide (NO), Metan (CH4) và một số loại độc khí hỗn hợp khác. Hít nhằm phải những loại khí này, đặc biệt là carbon monoxide trong phòng kín và trong một thời gian nhiều tiếng đồng hồ dễ dẫn tới tử vong.

Thái Bình: Dân đánh nhân viên điện lực vì tráo máy biến áp

THÁI BÌNH (tamnhin.net) - Hàng trăm người dân biểu tình đã đánh sưng mắt trưởng chi nhánh điện lực huyện Tiền Hải, tỉnh Thái Bình, và 6 nhân viên khác bị người dân giữ trong làng 3 ngày liền vì bị tráo máy biến áp điện.

Cánh cửa, vật dụng trong đình Ðông Quách bị đập phá. (Hình: Tầm Nhìn)

Chuyện xảy ra ở thôn Ðông Quách của xã Nam Hà, huyện Tiền Hải ngày 21 tháng 1, 2011 mới được báo điện tử Tầm Nhìn thuật lại hôm Thứ Bảy, 29 tháng 1 vừa qua.
Theo nguồn tin này, nhân viên điện lực huyện Tiền Hải đã đến thôn Ðông Quách đổi máy biến áp công suất 250KVA bằng một máy khác rồi mang sang thôn Ðông Hào. Người dân địa phương khi hay tin đã ngăn cản vì cái máy biến áp mới có công suất nhỏ hơn (180KVA).

Máy biến áp gây tranh cãi đã niêm phong. (Hình: Tầm Nhìn)

Dân địa phương đã buộc viên chức điện lực ráp trả lại máy biến áp cũ nhưng họ vẫn không chịu và cho rằng nhà đèn đã đánh tráo chứ không trả lại đúng cái máy đã bị gỡ đi.
Các chuyện đôi co, phản đối kéo dài đã dẫn tới việc Phạm Văn Quyến, trưởng chi điện lực huyện Tiền Hải bị “một số phần tử quá khích đánh sưng mắt phải.” Một số nhân viên điện lực gồm cả ông Quyến đã phải trốn trong nhà bí thư đảng ủy xã hay nhà trưởng thôn suốt 3 ngày.
Vì sự tranh chấp mà dân địa phương không có điện suốt 4 ngày vào lúc thời tiết mùa Ðông lạnh giá.
Giữa tháng 6, 2010, dân xã Quỳnh Hội, huyện Quỳnh Phụ của tỉnh Thái Bình đã bắt một số nhân viên điện lực địa phương phơi nắng để trừng phạt tội cúp điện bừa bãi bất kể ngày đêm giữa mùa Hè nắng nóng kinh người.

Việt Nam muốn tự làm đường sắt cao tốc

Ðang điều đình vay TQ gần nửa tỉ đô la

HÀ NỘI (TH) - Thêm một ngày, người ta thấy tin tức về xây dựng đường sắt cao tốc của Việt Nam ngày được tiết lộ thêm một số chi tiết của một dự án sẽ “nhất định phải làm” dù Quốc Hội Hà Nội đã bỏ phiếu bác ở khóa họp đầu năm ngoái. “Việt Nam đã chính thức ký kết tham gia mạng đường sắt ASEAN-Trung Quốc với 4 đường liên vận nối mạng.”
Báo điện tử Tầm Nhìn (tamnhin.net) ngày Chủ Nhật, 30 tháng 1, 2011 viết rằng: “Ông Nguyễn Văn Doanh, phó cục trưởng Cục Ðường Sắt Việt Nam xác nhận thông tin trên và nhấn mạnh mạng đường sắt ASEAN-Trung Quốc sẽ giúp Việt Nam tách khỏi vùng biệt lập giao thông đường sắt với các nước trong khu vực Ðông Nam Á.”
Ngày 28 tháng 1, 2011, báo điện tử Sài Gòn Tiếp Thị thuật lời một “lãnh đạo” của Cục Ðường Sắt Việt Nam mà không nêu tên nói rằng “không phải do Trung Quốc bỏ tiền làm cho ta mà tự phía Việt Nam phải bỏ tiền ra xây dựng.”
Bốn đường xe lửa sẽ nối mạng với ASEAN là bốn cửa khẩu qua ba nước láng giềng. Theo Tầm Nhìn, đó là “cửa khẩu Lạng Sơn, Yên Bái (qua biên giới Việt Nam-Trung Quốc); đoạn từ Sài Gòn qua cửa khẩu Lộc Ninh sang Campuchia; đoạn Vũng Áng-Mụ Gia (Hà Tĩnh) với Lào.”
Sau khi có tin Trung Quốc xây dựng tuyến đường sắt cao tốc nối nước này với ASEAN mà Việt Nam cũng nằm trọng mạng này, viên chức được trích dẫn là ở cấp “lãnh đạo” Cục Ðường Sắt Việt Nam nói: “Ðó là hai tuyến từ Sài Gòn-Lộc Ninh và tuyến Vũng Áng-Mụ Gia (Hà Tĩnh) nói với phần đường sắt cao tốc băng qua nước Lào do Trung Quốc xây dựng.”
Viên chức này còn cho hay thêm rằng: “Ðây là hai tuyến được đưa vào qui hoạch giao thông đường sắt Việt Nam đến năm 2020 đã được thủ tướng phê duyệt.”
Viên chức không nêu tên cho biết “theo báo cáo nghiên cứu khả thi,” tuyến Sài Gòn (khởi đầu là ga Dĩ An, tỉnh Bình Dương) đến điểm cuối là ga biên giới tỉnh Bình Phước chiều dài 128 km có 12 ga. Tốn phí đầu tư xây dựng khoảng $438 triệu USD. Ðoạn Vũng Áng-Mụ Gia cũng dài 119km phải đầu tư “4500 tỉ đồng.”
Trên bản tin của Tầm Nhìn, ông Nguyễn Văn Doanh nói: “Hiện mạng lưới đường sắt xuyên quốc gia này vẫn chưa đồng nhất về khái niệm đường sắt cao tốc, nhưng theo thỏa thuận ASEAN-Trung Quốc coi đây là một dự án mở, tuyến đường sắt đi qua nước nào thì nước đó phải bỏ tiền xây.”
Ông nói thêm là “hiện tại khó khăn lớn nhất là vấn đề huy động vốn, Việt Nam đang vận động vay vốn của Trung Quốc để thực thi mạng đường sắt qua cửa khẩu Lộc Ninh.”
Cho đến cuối năm ngoái, người ta vẫn chỉ biết dự án đường sắt cao tốc ở Việt Nam chỉ là đường sắt Bắc Nam, nối Hà Nội và Sài Gòn. Nhiều người tranh cãi cho rằng dự án tốn có thể lên hàng trăm tỉ đô la lại không có giá trị kinh tế. Tốn phí đầu tư cao, giá vé đắt, dân ít sử dụng dẫn đến lỗ vốn và cũng lại chính người dân phải è cổ gánh cái gánh nợ khổng lồ này (qua tiền đóng thuế).
Cho đến nay, người ta cũng chỉ được biết có dự án nghiên cứu khả thi đường sắt cao tốc Bắc Nam của các chuyên viên Nhật Bản rồi sẽ sử dụng công nghệ Nhật Bản, vay vốn Nhật Bản.
Nhưng những tiết lộ mới đây đối chiếu với các lời nói úp mở của Bộ Trưởng Giao Thông Vận Tải Hồ Nghĩa Dũng với bản tin của Trung Quốc nhật báo bản tiếng Anh (China Daily) cho người ta cái cảm giác, rồi đây, Việt Nam “hòa mạng” đường sắt cao tốc với ASEAN chứ không phải chỉ là cao tốc Bắc-Nam, và với tiền vay của Trung Quốc.
Ngày 25 tháng, 2011, ông Nguyễn Trung, nguyên đại sứ Việt Nam tại Thái Lan, viết rằng “bài tẩy đã ngửa” trong chuyện đường sắt cao tốc.
Ông dẫn chứng những lời tuyên bố của của ông Hồ Nghĩa Dũng ngày 10 tháng 6, 2010 “vẫn đang bỏ ngỏ cho bất kỳ nước nào có vốn tương thích, công nghệ hợp lý...”
Rồi đến ngày 16 tháng 6, 2010 trước khi Quốc Hội Hà Nội bỏ phiếu bác bỏ, ông Hồ Nghĩa Dũng úp mở “không loại trừ Trung Quốc tham gia.”
Ngày 3 tháng 1, 2011, trên báo Sài Gòn Giải Phóng, khi được hỏi “nếu làm đường sắt cao tốc, có nối mạng với đường sát cao tốc trong khu vực hay không?” Ông trả lời là “có chứ. Sẽ nối mạng ASEAN, nối đường sắt Singapore, Côn Minh (Trung Quốc). Mạng đường sắt cao tốc của Việt Nam nằm trong dự án đường sắt cao tốc ASEAN-Côn Minh. Nói chung là phải làm...”
Ngày 28 tháng 1, 2011, ông Nguyễn Trung đặt 6 câu hỏi cho thấy, người dân Việt Nam không hề biết gì về một dự án vĩ đại lại nhìn thấy không hiệu quả kinh tế.
Một số những câu hỏi được ông Trung nêu ra là: “Những quốc gia nào trong ASEAN đã thương thảo với chính phủ Việt Nam và Trung Cộng để đồng ý xây dựng dự án ÐSCT ASEAN và thương thảo vào lúc nào? Chính phủ Việt Nam đã thương thảo với các quốc gia trong ASEAN cũng như với Trung Cộng dự án ÐSCT ASEAN-Côn Minh vào lúc nào? Ai là người đại diện chính phủ Việt Nam (có thẩm quyền và chịu trách nhiệm) trong các cuộc thương thảo dự án ÐSCT ASEAN-Côn Minh với các quốc gia trong ASEAN và Trung Cộng trong dự án ÐSCT ASEAN-Côn Minh này? Có ai đã hứa ‘Việt Nam sẽ làm dự án ÐSCT’ hay không? Người đó là ai?”
Ông hỏi: “Tổng bí thư, chủ tịch nước, chủ tịch Quốc Hội, hay là thủ tướng chính phủ?” Vì chúng tôi dám chắc ngoài bốn người đứng đầu trên đây thì không có ai dám “hứa sẽ làm” một dự án giá trị cả hàng trăm tỉ đô la!!! Nói một cách khác là lãnh đạo từ cấp phó thủ tướng và bộ trưởng không có khả năng, hay dám hứa “sẽ làm” dự án quan trọng này.”
Theo các báo điện tử của Báo Ðường Sắt và VnEconomy loan tin ngày 21 tháng 1, 2011 và được báo điện tử Dân Trí (4) đưa tin lại ngày 23 tháng 1 năm 2011 theo China Daily thì “Trung Quốc công bố tuyến ÐS tốc độ cao tới Việt Nam.”
Ông Trung hỏi: “Chính phủ Việt Nam đã đồng ý cho dự án ÐSCT của Trung Cộng ‘băng ngang’ qua lãnh thổ của Việt Nam lúc nào?”
Ngày 21 tháng 1, 2011, báo Sài Gòn Tiếp Thị có một bài dài cho thấy chủ trương đường sắt cao tốc của Trung Quốc đang phải “trả giá” vì giá vé quá đắt dân chúng ít sử dụng, quá khả năng chịu đựng của họ như từ Thành Ðô tới Thượng Hải giá vé “gấp đôi vé máy bay.”

Ba loài hoa Việt Nam đi tên lửa vào vũ trụ

HÀ NỘI 31-1 (TH) - Ba loại hạt giống của 3 loại hoa ở Việt Nam được đưa lên không gian để nghiên cứu về biến đổi gien và sự thay đổi theo trạng thái bình thường.

Hoa Mõm Sói, tên khoa học là Scrophulariaceae. (Hình minh họa: GardenSeed.com)

Vào khoảng tháng 4 tới đây, theo bản tin báo Dân Việt, hạt giống của ba loại hoa có tên là hoa móng tay (Impatiens balsamia L, Balsaminaceae) , hoa mõm sói (Antirrhinum majus L, Scrophulariaceae) , và hoa xác pháo đỏ (Salvia splendens Ker.- Gawl, Laminaceae) sẽ lên không gian bằng hỏa tiễn của Nhật Bản.
Nguồn tin thuật lời Tiến Sĩ Dương Tấn Nhựt, viện phó viện sinh học Tây Nguyên, người chọn hạt giống đã cho hay “Ðây là những giống hoa hoàn toàn của Việt Nam, chúng được chọn bởi khả năng ra hoa sớm hơn các loại khác. Nên khi đưa vào vũ trụ và đưa trở về Việt Nam trong một thời gian ngắn có thể biết ngay được những thay đổi, đột biến của chúng.”
Theo ông, đây là chương trình hạt giống tương lai Châu Á KIBO 2010 - 2011, hợp tác giữa Viện Khoa Học và Công Nghệ Việt Nam (VAST) với Cơ Quan Hàng Không Vũ Trụ Nhật Bản (JAXA) và Viện Sinh Học Tây Nguyên.
Các nước tham gia gồm có: Cơ Quan Hàng Không Vũ Trụ Malaysia, Cơ Quan Hàng Không Vũ Trụ Nhật Bản, Viện Hàng Không Vũ Trụ Quốc Gia Indonesia, Cơ Quan Phát Triển Khoa Học và Công Nghệ Quốc Gia Thái Lan, và Viện Công Nghệ Vũ Trụ - Viện Khoa Học và Công Nghệ Việt Nam.
“Chúng tôi chọn và gửi mẫu sang Nhật, hạt giống được đóng gói và ghi tên Việt Nam với ký hiệu đầy đủ. Sau đó được đưa lên KIBO (một module thuộc trạm không gian quốc tế) bằng tên lửa HII-B (Nhật Bản). Nhật là một trong những nước đã có nhiều nghiên cứu thành công về khả năng biến dị của động thực vật trong điều kiện vũ trụ nên họ cũng muốn kêu gọi các nước trong khu vực Châu Á cùng tham gia, giúp đỡ và học tập. Kinh phí do Nhật tài trợ.” Ông nói.
Theo bản tin của Dân Việt, trước đây người ta đã đưa bèo hoa dâu lên vũ trụ (nghiên cứu nhằm cung cấp oxy cho các nhà du hành). Trong lĩnh vực điện tử thì đưa các mối hàn, rồi vật liệu... để nghiên cứu sự thay đổi môi trường trái đất và không gian vũ trụ. Nhật Bản cũng đã thành công với việc đưa lúa mì lên vũ trụ để tạo ra loại bia vũ trụ nổi tiếng.

Dân Ai Cập biểu tình bất chấp thiết quân luật

CAIRO (NYT) - Quân đội Ai Cập tăng cường mạnh mẽ sự hiện diện tại một số khu vực chính trong thủ đô Cairo hôm Chủ Nhật, trong khi các toán an ninh mặc đồng phục đen lại được nhìn thấy di chuyển trên các con đường lần đầu tiên sau một ngày vắng bóng. Trong khi đó, hàng ngàn người dân bất chấp lệnh giới nghiêm, kéo ra đường tham dự các cuộc biểu tình nay kéo dài sang ngày thứ 6.
Phản lực cơ chiến đấu và trực thăng, một số có sơn phù hiệu phủ tổng thống, bay lượn thấp trên bầu trời thủ đô để biểu dương lực lượng, trong lúc các binh sĩ nổ súng chỉ thiên để kiểm soát đám đông. Tuy nhiên, hàng chục ngàn người vẫn tiếp tục ở ngoài đường khi mặt trời lặn, báo hiệu giờ giới nghiêm bắt đầu, hô to các khẩu hiệu đòi Tổng Thống Hosni Mubarak phải từ chức.
Ở Hoa Kỳ, Ngoại Trưởng Hillary Clinton nay nói đến việc Hoa Kỳ mong muốn có “một cuộc chuyển tiếp có trật tự” tại Ai Cập qua các cuộc bầu cử tự do và công bằng tại quốc gia đồng minh quan trọng và là quốc gia đông dân nhất trong thế giới Ả Rập.
Bà Clinton tuyên bố với đài truyền hình Fox News rằng: “Chúng ta muốn thấy có sự chuyển tiếp có trật tự để không ai vào chiếm chỗ trống... Chúng ta cũng không muốn thấy ai đó chiếm quyền để không dẫn đến dân chủ mà lại là sự đàn áp và chấm dứt các ước vọng của người dân Ai Cập.”
Trước đó, vào đầu ngày Chủ Nhật, với các cuộc cướp bóc hôi của bắt đầu thấy xảy ra ở nhiều nơi, quân đội thành lập thêm nhiều nút chặn, ngăn không cho xe cộ tiến vào trung tâm thành phố trong khi hàng ngàn người dân đi bộ vào khu vực trung tâm sau khi giờ giới nghiêm ban đêm chấm dứt. Khoảng 50 chiến xa và xe bọc sắt được đưa đến khu vực Heliopolis gần phi trường và gần tư dinh của Tổng Thống Mubarak, và đến trưa, các nhân chứng nhìn thấy xe vận tải chở các toán an ninh mặc đồ đen bắt đầu xuất hiện trở lại trên đường sau một ngày vắng bóng.
Tạo thêm sự lo ngại của dân chúng về tình trạng mất trật tự, các giới chức bộ Nội Vụ cho hay nhiều tù nhân trốn khỏi bốn nhà tù, kể cả hai nơi được coi là ghê gớm nhất ở Ai Cập là Abu Zaabal và Wadi Natroun.
Trong hai ngày liên tiếp, đã có các cuộc đụng độ tại nhà tù Abu Zaabal ở về phía Bắc Cairo và giới hữu trách cho hay lính canh nơi đây bắn chết ít nhất 12 tù nhân.
Tổ chức Muslim Brotherhood, thành phần đối lập mạnh mẽ nhất Ai Cập, vốn tham dự các cuộc biểu tình nhưng không đứng ra lãnh đạo, nói rằng 34 thành viên của họ bước ra khỏi nhà tù Wadi Natroun sau khi lính canh rời bỏ các trạm gác. Cả 34 người này bị bắt trong cuộc bố ráp lúc rạng đông hôm Thứ Sáu, ngày có cuộc biểu tình lớn nhất.
“Các tù nhân giải cứu chúng tôi khỏi nhóm băng đảng từng bắt chúng tôi, chính phủ này nay trở thành một loại băng đảng,” theo lời ông Essam al-Iryan, một trong số nhân vật lãnh đạo Muslim Brotherhood.
Tại công trường Tahrir Square (Công Trường Giải Phóng), nơi trở thành trung tâm của cuộc biểu tình, người dân tiếp tục hoan nghênh quân đội như kẻ bảo vệ họ. Có lúc đám đông nâng một sĩ quan lên cao và kiệu ông này đi vòng vòng, hô lớn:“ Quân dân đoàn kết.”
Nhưng trong khi đó, lại có những biến chuyển đáng lo ngại.
Tại một nơi khác trong thủ đô Cairo, nhân chứng cho hay có khoảng 100 chiến xa và thiết vận xa tập trung trong sân diễn tập nơi cố Tổng Thống Anwar al-Sadat, người ký kết thỏa ước hòa bình với Israel năm 1979, bị ám sát năm 1981. Cái chết của ông Sadat tạo cơ hội để ông Mubarak, lúc đó là phó tổng thống, lên nắm quyền và ở chức vị tổng thống đến bây giờ. Cũng có tin cho hay Tổng Thống Mubarak triệu tập phiên họp với các cấp chỉ huy quân đội để xác định sự hậu thuẫn của họ trong những ngày sắp tới. Chính các cấp chỉ huy quân đội quốc gia Tunisia đã áp lực tổng thống của họ phải rời khỏi chức vụ và lưu vong sang Saudi Arabia mới gần đây.
Ngày Chủ Nhật ở Ai Cập thường là ngày bắt đầu tuần lễ làm việc nhưng các trường học, ngân hàng và thị trường chứng khoán vẫn tiếp tục đóng cửa trong thủ đô đang bị tê liệt vì cuộc nổi dậy, bên cạnh đó là những vụ cướp bóc, hôi của do thành phần bất hảo nhân cơ hội làm bậy. Dân chúng trong một số khu phố, võ trang bằng gậy gộc và dao, tổ chức thành những toán tự vệ để giữ gìn an ninh cho chính mình trong lúc có tin đồn chính phủ sẽ thả tù ra đường. Một số người dân Cairo cho hay các trạm xăng nay hết xăng để bán và nhiều máy rút tiền tự động (ATM) cũng hết tiền hoặc bị cướp.
Tòa Ðại Sứ Mỹ ở Cairo hôm Chủ Nhật nói rằng công dân Mỹ nào muốn rời khỏi Ai Cập sẽ được chính phủ giúp đưa ra khỏi nơi đây. Hiện có khoảng 90,000 người Mỹ sống và làm việc ở Ai Cập.
Các quốc gia khác như Thổ Nhĩ Kỳ, Israel, Phi Luật Tân, cũng loan báo việc đưa công dân và các nhân viên ngoại giao không cần thiết của mình khỏi Ai Cập trong lúc này.
Pháp, Anh và Ðức cùng đưa ra một bản thông cáo kêu gọi Tổng Thống Mubarak và phía biểu tình có sự tự chế. Tuy nhiên, cũng giống như Tổng Thống Obama, họ không chính thức kêu gọi ông Mubarak từ chức hay bị lật đổ. Các quốc gia Tây Phương vẫn coi ông Mubarak là cột trụ cho quyền lợi an ninh và ngoại giao của mình tại vùng Trung Ðông. (V.Giang)

Phỏng vấn Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ về bức Thông Điệp Xuân Tân Mão - 2011

Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ, vị lãnh đạo tối cao của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, vừa gửi bức Thông Điệp Xuân Tân Mão năm 2011, đến Tăng tín đồ Phật giáo trong và ngoài nước.
RFA file Screen capture
Hòa thượng Thích Quảng Độ tại Thanh Minh Thiền Viện

Phóng viên Ỷ Lan đã gọi về Thanh Minh Thiền Viện phỏng vấn Hòa thượng để xin ngài khai triển hai điểm trọng yếu trong bức Thông Điệp, đó là Pháp lý của GHPGVNTN và Tổng Giá trị Hạnh phúc Quốc dân. Mời quý thính giả theo dõi :

Tổng Giá trị Hạnh phúc Quốc dân

Ỷ Lan :  Kính bạch Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ. Nhân danh Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, Hòa thượng vừa ban hành Thông điệp Xuân Tân Mão, 2011. Qua thông điệp này có một ý niệm rất mới là Tổng Giá trị Hạnh phúc Quốc dân (Gross National Happiness, GNH). Xưa nay thế giới chỉ căn cứ giàu nghèo tính theo chỉ tiêu GDP, tức Tổng sản phẩm xã hội (Gross Domestic Product) tính theo đầu người. Kính xin Hòa thượng có thể khai triển rõ hơn về ý niệm Tổng Giá trị Hạnh phúc Quốc dân. Đây là sáng kiến của Hỏa thượng hay đã hiện hữu trong thế giới ?
Hòa thượng Thích Quảng Độ : Đây là sáng kiến của một vị vua người Bhutan, ông tên là Wangchuck. Một quốc gia nhỏ ở vùng Hy Mã Lạp Sơn. Ông đã đưa ra ý kiến này năm 1972 trong kế hoạch phát triển 5 năm của nước ông. Ý niệm Tổng Giá Trị Hạnh Phúc Quốc Dân, tiếng Anh là Gross National Happiness, dựa trên quan điểm phát triển thực sự của xã hội phải bao gồm sự phát triển về vật chất đi đôi với sự phát triển tâm linh, chứ không phải chỉ chú trọng phát triển kinh tế không mà thôi. Vì ông là Phật tử nên ông phát triển Giáo lý đức Phật để truyền bá dạy cho nhân dân Bhutan.
Năm 1956 tôi có dịp đến nước này, một quốc gia nhỏ rất là an bình, dân chúng rất trật tự, rất ngoan ngoãn. Nhà vua không phải như các ông vua ngày xưa. Chế độ quân chủ lập hiến thành ra ông không có độc tài, mà
quyền hành bây giờ nằm trong Quốc hội, mà Quốc hội là do toàn dân bầu. Cho nên ông nhằm phát triển cả hai mặt của con người có tâm và thân.
Tâm thì phải bồi bổ tâm mà chủ yếu bằng Phật pháp, những giáo lý phổ thông của Đức Phật dạy, dạy trong trường cho nhân dân Bhutan học song song với chương trình giáo dục của Nhà nước, và nền giáo dục nghệ thuật, thi ca, khoa học. Còn thân thì bằng bánh, bằng gạo nhưng mà rất no đủ, chứ không thiếu thốn như các nước khác. Thành ra một đất nước rất an bình.
Ông đưa ra bốn cái cột trụ cho ý niệm mới của ông, đó là Tổng Giá trị Hạnh phúc Quốc dân :
Thứ nhất là duy trì sự phát triển tức là phát triển được đến đâu thì phải giữ vững chứ không để cho nó trụt lùi nữa.
Thứ hai là thăng tiến các giá trị văn hóa, cái này là để bồi bổ tâm linh.
Thứ ba, là bảo vệ sinh thái và thiên nhiên.
Thứ tư, cái này là quan trọng, thiết lập những sự quản trị quốc gia gọi là thiện hảo, Good Governance, tức là chính phủ tôn trọng nhân quyền, tự do, dân chủ hoàn toàn.

Dân chủ, Tự do là phương pháp tốt nhất để quản lý đất nước

Cho nên cái phương tiện gọi là phương tiện để quản lý đất nước này là dân chủ, tự do là phương tiện tốt nhất. Tất cả các nước trên thế giới, kể cả Việt Nam rồi cũng phải đi đến đó thôi.
Thời đại này không còn là thời đại độc tài, phát xít nữa. Trường hợp của Tunisie và Ai Cập, rồi lần lượt sẽ đi đến dân chủ, tự do hóa toàn cầu. Bây giờ cái gì cũng toàn cầu cả, kinh tế toàn cầu rồi chính trị cũng toàn cầu. Cho nên những người khôn, là mình biết cái thời thế như thế, mình tự giải quyết trước đi. Nó hay hơn. Cũng như Việt Nam chẳng hạn, ai cũng mong cái đại hội vừa rồi, Đại hội XI, là giải quyết được vấn đề tự do, dận chủ cho đất nước, đỡ phải mất thì giờ. Nhưng cuối cùng ai cũng thất vọng. Sáu mươi năm rồi, họ tưởng 60 năm tới đây vẫn như thế. Không bao giờ có chuyện đó đâu ! Có thể nay đi ngủ, sáng mai dậy cả thế giới khác rồi.
Tóm lại cái phương pháp quản trị đất nước ngày nay chỉ còn có phương pháp dân chủ, tự do và nhân quyền tôn trọng. Đó là phương pháp tốt đẹp nhất.
Ỷ Lan :  Trong Thông điệp Xuân, Hòa thượng cũng kêu gọi Phật giáo đồ trong và ngoài nước bảo vệ pháp lý của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. Pháp lý này đã có từ trước năm 1975, và theo luật bất hồi tố, thì chẳng có chi thay đổi. Vì sao lại phải bảo vệ chuyện đã có rồi, bạch Hòa thượng ?
Hòa thượng Thích Quảng Độ : Việt Nam sau 75 thì vấn đề luật tôi không dám tin chắc vào luật. Bởi vì người Cộng sản thường nói, cán bộ từng nói “Luật là mồm tao đây này !" thành ra ai mà tin luật của Cộng sản.
Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất suốt từ 75 cho tới bây giờ, chính thức là từ khi họ lập ra được cái Giáo hội Phật giáo Việt Nam người ta gọi là Quốc doanh, họ đã đặt Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất ra ngoài vòng pháp luật.
Nhưng họ không có một văn kiện chính thức, tức họ không chấp nhận, không nhận mình nữa. Họ muốn giải tán nhưng không giải tán được. Là bởi vì pháp lý của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất sau cuộc tranh đấu năm 63 thoát ra được cái quy chế gọi là quy chế Hiệp hội của Đạo Dụ số 10 của thời ông Bảo Đại, thì bây giờ Giáo hội không còn trong cái vòng các hiệp hội nữa mà thành Giáo hội.
Tư cách của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất bây giờ cũng tương đương như Giáo hội Công giáo La Mã về mặt pháp lý và mặt quốc tế cũng thế. Thành ra nó có quy chế như vậy nên Cộng sản không thể nào giải tán được. Ba mươi mấy năm qua họ đã tìm đủ cách.
Cách thứ nhất là họ tìm cách thống nhất Phật giáo… đã thất bại rồi. Chủ tịch cái Giáo hội Phật giáo Việt Nam ra lệnh hạ cái bảng Viện Hóa Đạo của Giáo hội ở chùa Ấn Quang xuống, rồi sau đó một tuần thì đốt hết tất cả tài liệu của Giáo hội, coi như là Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất không còn một cái gì. Cho nên  họ tưởng rằng như vậy là Giáo hội mất, nhưng họ nghĩ là một chuyện, họ hy vọng chuyện thành hay không là một chuyện khác.

Cái nền nhà mình đừng để cho ai đào đi

Ở đời đâu phải ai muốn gì cũng được. Nếu muốn gì cũng được thì có ai đi ăn mày đâu. Ai cũng là vua hết.
Cho nên phải sẵn sàng bảo vệ pháp lý của Giáo hội. Bởi vì pháp lý quan trọng như cái nền nhà. Bây giờ cái nhà không còn, họ giở hết rồi, còn mỗi cái nền không mà thôi, mà cái nền đó là pháp lý của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất. Vậy mình cố giữ được cái nền thì sau này hoàn cảnh đưa lại, thì từ cái nền đó mình xây dựng lên.
Nhưng nếu mất nền, để đào nền đi thì không còn chỗ nào xây dựng nữa. Bởi thế cho nên tôi phải luôn luôn nhắc nhở rằng phải quan tâm vấn đề bảo vệ pháp lý, tức nhân sự bây giờ rất quan trọng. Bây giờ có được một cái hy vọng như thế này : vừa rồi Giáo chỉ số 9 của Đức cố Đệ tứ Tăng thống, Hòa thượng Thích Huyền Quang, có điều khoản giả dụ trong nước mà Viện Hóa Đạo Văn phòng I mà vì hoàn cảnh nào đó không hoạt động được nữa, thì giao quyền tiếp nối, tiếp tục hoạt động cho Văn phòng II Viện Hóa Đạo ở nước ngoài. Thành ra bây giờ pháp lý của Giáo hội không những ở trong nước mà ở ngoài nước cũng có pháp lý. Cho nên vấn đề bảo vệ pháp lý đơn giản nhưng rất là quan trọng.
Cái nền nhà mình đừng để cho ai đào đi.
Ỷ Lan : Bạch Hòa thượng, trước thềm năm mới, kính xin Hòa thượng một lời chúc Xuân hay nhắn nhủ với đồng bào Phật tử và đồng bào các giới.
Hòa thượng Thích Quảng Độ : Xin nguyện cầu Năm Mới quốc thái dân an, chư tôn đức Tăng Ni, chư liệt vị Nam Nữ Cư sĩ trong và ngoài nước cùng với tất cả quý thính giả của quý Đài sang năm mới trước hết là mong toàn thể có sức khỏe đã. Sức khỏe là quan trọng nhất.
Chúng tôi rất thiết tha mong đợi, thì quan trọng nhất là tình hình đất nước cũng phải thay đổi. Bây giờ vận mệnh của Giáo hội là vận mệnh chung của đất nước. Không tách rời được nữa. Đất nước chìm thì Giáo hội cũng chìm. Đất nước nổi thì Giáo hội nổi. Có đất nước Giáo hội mới tồn tại được, mà đất nước muốn tồn tại phải có dân chủ, tự do, nhân quyền được tôn trọng, chứ không thể sống mãi dưới cái chế độ độc tài toàn trị này được.
Độc tài toàn trị đưa đến bao nhiêu đổ vỡ, tan thương, đau đớn từ 60 năm nay.
Tôi chỉ mong cho những nhà lãnh đạo Cộng sản phải ý thức điều đó.
Các ngài là thiểu số thôi, mà các ngài mong làm chủ mãi cái đất nước này chỉ vì quyền lợi của ba triệu mấy chục ngàn đảng viên, các ngài làm khổ mãi tám mươi mấy triệu dân.
Tình hình đất nước như thế này, với sự tiến bộ của thế giới ngày nay, khoa học, chính trị, tất cả các thứ người ta đều tiến, mình không thể giữ mãi như thế này.
Ỷ Lan : Xin cám ơn Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ.

Tết trên những gánh hàng rong

Hơn một tháng nay, những tỉnh miền Bắc chìm trong những đợt rét lạnh bất thường và kéo dài liên tục.
Photo: RFA
Gánh trái cây đi bán rong khắp nẻo đường
Việc mưu sinh của những gánh hàng rong từ các tỉnh lân cận về Hà Nội bươn chải trong những ngày tháng cận kề Tết Nguyên Đán càng trở nên vất vả hơn. Vũ Hoàng có bài tìm hiểu về câu chuyện của những người ngoại tỉnh lên thành phố sinh sống và chuẩn bị đón Tết.

Một tuần, bảy ngày dãi nắng dầm mưa

Cuộc sống mưu sinh dãi nắng dầm mưa dường như gặp nhiều khó khăn hơn khi phải đối mặt với thời tiết giá lạnh nơi đất khách. Cùng chung cảnh buôn bán nhỏ, lặt vặt như bao nghề khác trong thành phố, chị Phạm Thị Vui, người gốc Nam Định về Hà Nội sống được hơn 5 năm, gắn bó với nghề buôn bán đồng nát (hay còn gọi là mua bán ve chai).
Chị Vui cho biết, làm việc liên tục không nghỉ 7 ngày/ tuần trong vòng khoảng 1 tháng vừa xong, chị cũng gom góp được khoảng hơn 1 triệu đồng sau khi trừ đi mọi chi phí ăn ở. Chị dự tính rằng sẽ cố gắng làm đến sát ngày 30 Tết, kiếm được thêm đồng nào hay đồng đó, rồi trên đường về quê mới tranh thủ ghé qua đâu đó mua chút ít đồ Tết cho gia đình.
Chị chia sẻ với chúng tôi về cuộc sống xa nhà và những ngày bươn chải trong giá lạnh khi Tết sắp về như sau
Rất khó khăn và có nhiều điều phức tạp, sống rất là khổ cực, nắng thì nắng quá mà rét thì rét quá, không được điều kiện như ở nhà, nói chung xa nhà thì vẫn khổ hơn. Nhiều lúc thấy rét mướt quá thì cũng muốn về quê, nhưng về quê không có tiền tiêu, cho nên cũng phải bươn chải thôi.
Giờ nghỉ ăn trưa của bà bán hàng rong trên vỉa hè đường phố.
Giờ nghỉ ăn trưa của bà bán hàng rong trên vỉa hè đường phố. AFP
Gần Tết làm ăn khó khăn lắm không như những lúc bình thường. Công việc của chúng em kiếm được đồng tiền nhiều lúc Tết cũng khó khăn, không được suôn sẻ lắm, không gặp được nhiều điều may.
Cũng đã có lúc rét lạnh, công việc đòi hỏi phải đi nhiều từ sáng sớm đến tối mịt, mà tiền kiếm được cũng chẳng đáng là bao so với công sức bỏ ra, khiến chị muốn buông xuôi. Tuy nhiên, về quê thì cũng chẳng có việc gì để làm, thế nên chị phải đành bám trụ ở lại thành phố.
Cùng cảnh ngộ xa nhà, lên thành phố kiếm sống với chị Vui, là chị Nguyễn Thị Thuấn, người quê Hưng Yên, lên Hà Nội với gánh hàng cam được hơn 2 năm nay. Chị Thuấn cho biết là những ngày giáp Tết này, khác với mấy năm trước, hàng họ bán rất chậm, thậm chí ngày ông Công ông Táo vừa qua, chị bán hàng cũng ế. Chia sẻ với chúng tôi về cuộc sống thường nhật của mình, chị Thuấn cho biết:Nếu trung bình ngày bình thường, không phải ngày rằm, thì mỗi ngày được 50 -70 ngàn đồng, trừ tiền trọ và ăn uống thì có hôm được, có hôm không. Tết năm nay bán chậm lắm anh ạ, hôm qua là ngày 23, mà bọn em hầu như ai cũng ế, phải mang về. Bình thường thì 3 rưỡi hoặc 3 giờ đêm, còn ngày tuần thì đi từ 1-2 giờ đêm gì đấy, nếu đắt hàng thì về lúc 11-12 giờ trưa, còn nếu không thì 6-7 giờ tối, chỉ ngủ được khoảng 2-3 tiếng thôi. Trưa thì tranh thủ đi giúp việc cho người ta, rửa bát hoặc lau dọn gì đấy.
Những ngày cận kề Tết, là những lúc người ta tập trung về gia đình, chuẩn bị mua sắm, trang hoàng nhà cửa, nhưng với những người như chị Vui, chị Thuấn thì đôi gánh hàng rong vẫn len lỏi trong phố chợ thị thành đến tận những giờ phút cuối của năm cũ.
Cuộc sống của những người lao động này dường như chôn chặt vào công việc và công việc, xoay vòng hết việc này đến việc khác, với mong muốn duy nhất là kiếm được thêm chút thu nhập phụ giúp gia đình dịp Tết sắp tới.
Ngoài những nỗi cơ cực của bản thân công việc, thì những chuyện thường xảy đến với những người thấp cổ bé họng trong xã hội như chị Thuấn là điều không tránh khỏi.
Nhiều lúc còn bị móc trộm nữa cơ anh ạ, chẳng biết làm thế nào được, chúng em từ ngoại tỉnh lên, mình có mất, người ta chứng kiến thì cũng chẳng có ai bênh, thôi mất thì cũng đành chịu.
Tâm sự về những ngày giáp Tết này, trong không khí giá rét, chị Thuấn cho chúng tôi biết về những gì mà chị vẫn làm mỗi khi một ngày mới bắt đầu
Tầm 3-4 giờ mình dậy, thì cảm giác rét lắm chẳng muốn dậy, gió rét và mưa. Đi đến chợ, mua hàng đã khó lại còn đắt, nhiều lúc vác, ô tô chen nhau, một thùng hàng nhiều khi chen rồi vác đến hơn nửa tiếng vẫn chưa về đến nơi mình gửi. Đi chợ bẩn thỉu rét mướt, lúc nào chân tay cũng ướt át.

Những đồng tiền chân chính với những ước mơ đơn giản

Chúng tôi cũng được nói chuyện với chị Nguyễn Thi Tuyến, quê ở Bình Đà, tuy không ở trọ tại Hà Nội, nhưng mỗi ngày chị đạp xe tối thiểu gần 30 cây số ra đến Hà Nội rồi lòng vòng đi bán rau dạo trong thành phố.
Mỗi ngày của chị bắt đầu từ khoảng 2-3 giờ sáng, qua chợ đầu mối mua rau, rồi sau đó tiếp tục đi bán dạo. Lấy công làm lãi, nhiều khi cả ngày chỉ bán được hơn chục ngàn. Chị cho biết:
Cái này ảnh hưởng quá nhiều, nhiều khi rét quá đi chợ quá vất vả lắm, cuộc sống quá khó khăn, nhưng không có việc gì thì phải kiếm thêm thôi. Bây giờ kiếm được nhiều thì tiêu nhiều, kiếm được ít thì phải chấp nhận bon chen, kiếm được nhiều thì ăn thịt, không kiếm được thì ăn muối, ăn rau. Nói chung bước đường cùng, không có gì hơn thì phải chấp nhận  Nhưng có chút ít tiền khoảng hơn một triệu mỗi tháng sau khi trừ đi ăn uống vẫn còn khá hơn nhiều người ở quê chị, chị kể nếu những ai làm công nhân, thì tiền lương hàng tháng tổng cộng cũng chỉ có 6-7 trăm ngàn, mà những người này còn phải chi trả tiền cơm nước tại gia đình.
Như ở nhà, chúng em chỉ làm được 6-700 ngàn đồng một tháng thôi, ví dụ như đi làm giầy da, đi may hoặc đi thêu, thì trưa phải về nhà ăn. Còn lên đây thì mình được hơn một triệu đã tính tiền ăn trọ rồi.
Cũng như nhiều mảnh đời của những người lao động ngoại tỉnh dồn về thành phố lớn kiếm sống. Những con người này giống nhau ở một điểm chung, chỉ mong muốn được làm ăn chân chính, tiết kiệm tiền bạc kiếm gửi về quê, phụ giúp gia đình.
Dù còn nhiều khó khăn vất vả cho bản thân, nhưng khi được hỏi có mong ước gì khi năm mới sắp tới, thì những người phụ nữ ấy đều chỉ có ước mơ thật đơn giản, một tấm áo hay đôi giầy mới cho con, một công việc ổn định hay thật giản dị chỉ là mua may bắn đắt.Chị Vui cho biết:
Người buôn gánh bán bưng trong một ngõ hẻm ở Hànội. AFP
Người buôn gánh bán bưng trong một ngõ hẻm ở Hànội. AFP
Lúc nắng lúc mưa ngoài đường, thì cũng mong mình gặp được nhiều may mắn, làm sao có được công việc ổn định để làm. Năm mới thì cũng chỉ mong muốn gia đình vui vẻ, con cái khoẻ mạnh, sang năm mới thì gặp nhiều điều may mắn vậy thôi.
Còn chị Tuyến thì cũng không có ước mơ gì cao sang:
Mong muốn đi chợ làm ăn phát tài, kiếm được nhiều hơn nữa, cũng chẳng mong muốn gì hơn vì mình cũng chẳng nghề nghiệp, nên chỉ mong mua may bán đắt, chẳng mong muốn gì hơn.  
Với chị Thuấn, gia đình có 2 con nhỏ, thì đi làm suốt năm rồi, chỉ mong sao Tết sắp đến cố gắng dành dụm mua thêm cho con đôi giầy mà giờ vẫn chưa đủ tiền mua.
Chỉ mong muốn Tết này về mua sắm cái gì mới mới cho con cái, một bộ quần áo đang hứa mua, hôm nọ đi làm 3 ngày cũng cố gắng mua được cái áo cho con được 200 ngàn rồi, mong muốn mua thêm cho con đôi giầy nữa nhưng chưa có tiền.
Vẫn biết cuộc sống là bon chen, chật vật kiếm được đồng tiền chân chính, nhưng chen giữa tiếng còi xe và ánh sáng đô thị của những người tiêu hàng triệu đồng cho mỗi bữa tiệc tối, hàng chục triệu đồng tiền quà cáp biếu xén cho cấp trên hay sự lãng phí vô tội vạ của một tầng lớp giầu có chỉ biết tiêu xài tiền công. Thì đây đó, những mảnh đời gắn bó với đôi gánh hàng rong, những nặng nợ của người tứ xứ bươn chải nơi đất khách, vẫn miệt mài trong giá rét để tích cóp từng đồng bạc, để  mong có được điều ước là sống thanh thản và một cuộc sống bớt nhọc nhằn hơn.
Ước gì trong cái Tết này những đôi vai cơ nhỡ khó khăn kia sẽ nhẹ hơn khi vào những giờ cuối của đêm giao thừa, họ về nhà với đôi quang gánh mới, tràn đầy niềm tin vào những bàn tay nhân ái, hào phóng mua giúp cho họ tất cả số hàng hóa ít ỏi còn lại.        

Ai Cập sẽ ra sao?

Cựu giám đốc Cơ quan nguyên tử năng quốc tế, khôi nguyên Nobel hòa bình Mohamad ElBaradei, nay trở thành khuôn mặt nổi nhất trong cuộc phản đối chính quyền Mubarak ở Ai Cập.

Vai trò của Mỹ

Hôm thứ bảy, ông chỉ trích vai trò của Mỹ trong cuộc phản đối tại Cairo.  Ông nói rằng uy tín của Mỹ mỗi ngày mỗi hao mòn vì thái độ lấp lửng trong vấn đề Ai Cập hiện nay. Sự thật đã diễn ra ngược lại.
Từ ngày chủ nhật vừa qua chính quyền Obama đã xác định lập trường đứng chung hàng ngũ với phong trào phản đối đang làm rung chuyển chế độ toàn trị Hosni Mubarak, đồng minh quan trọng hàng thứ nhì ở Trung Đông của Washington, sau Israel. 
Ngoại trưởng Hillary Clinton tuyên bố trong chương trình Fox News Sunday rằng nước Mỹ muốn thấy một sự chuyển giao êm thắm tại Ai Cập sang một chính quyền dân chủ để đổi mới kinh tế, đúng như những gì những người chống đối đang đòi hỏi.
Nói chuyện điện thoại với giới lãnh đạo Ai Cập và một số nhà lãnh đạo Trung Đông, Tổng thống Barack Obama cùng các cố vấn hàng đầu của ông cố gắng trấn an họ rằng xứ sở của họ vẫn là những đối tác chiến lược trọng yếu của Mỹ, nhưng Washington cũng đồng thời cảnh báo rằng hệ thống chính trị đương thời của họ chẳng được vững chắc là bao.
Các viên chức cao cấp của Washington cho biết từ ngữ "chuyển giao" được cả tòa Bạch ốc lẫn bộ ngoại giao sử dụng, đã được chọn lựa rất cẩn thận để biểu thị ý nguyện muốn xứ sở đang hỗn loạn có được một chính phủ tạm thời mang tính đại diện nhiều tầng lớp xã hội để có thể điều hành việc nước cho đến khi cuộc bầu cử Tổng thống diễn ra vào tháng 9.
Ngoại trưởng Hillary Clinton xuất hiện trên cả năm đài truyền hình toàn quốc ở Mỹ hôm chủ nhật, đã từ chối kêu gọi Tổng thống Ai Cập từ chức. Bà chỉ nói: chính phủ đương nhiệm và một chính phủ lâm thời sẽ phải thi hành những biện pháp cụ thể để đổi mới kinh tế và chính trị. Hoa Kỳ không bênh vực cho một kết quả chính trị định sẵn nào, nhưng sự chuyển đổi cần được thực hiện lập tức, với một tiến trình đem mọi người lại cùng ngồi làm việc và người dân có thể nhìn thấy, kiểm soát được. 
Nói thẳng ra rằng không ai hài lòng với những động thái của ông Mubarak trong năm ngày trong tuần qua, bà Clinton tuyên bố tiến trình chuyển giao chặt chẽ là điều cần thiết để không ai xen vào khoảng trống quyền cai trị, và Hoa Kỳ không muốn xảy ra hỗn loạn.


Chủ tịch Hạ viện Hoa Kỳ thuộc đảng Cộng hòa đối lập, dân biểu John Boener, tuyên bố ông hài lòng về cách hành xử của chính quyền Washington trước sự kiện này.
Trong khi đó nội các Israel họp liên miên. Giới lãnh đạo Israel theo dõi tình hình Ai Cập với nhiều âu lo. Giới phân tích xứ này cảnh báo rằng nền hòa bình 30 năm nay giữa Israel và Ai Cập sẽ kết thúc nếu giới lãnh đạo mới của Ai Cập bị thành phần Hồi giáo cực đoan chi phối mạnh mẽ.
Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu nói chuyện với Tổng thống Mỹ Barack Obama và Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton lúc khuya chủ nhật, tức khoảng sáng sớm thứ hai ở Việt Nam.  Ông tuyên bố chính phủ Israel đang theo dõi chặt chẽ những diễn tiến tại Ai Cập, nền hoà bình Ai Cập-Israel đã tồn tại hơn 30 năm nay và mục đích của Israel là bảo đảm mối quan hệ đó tiếp tục hiện hữu.
Báo chí hàng đầu của Israel chạy tít lớn hôm chủ nhât, viết là "Một Trung đông mới", nêu lên điều ám ảnh về sự chiếm giữ chính quyền Ai Cập của những người Hồi giáo chính thống bảo thủ một khi chế độ Mubarak chấm dứt nhanh chóng, để lại khoảng trống quyền lực chính trị.
Trong trường hợp này, giới phân tích của Israel cho rằng tổ chức Huynh đệ Hồi giáo sẽ là thành phần có lợi thế nắm chính quyền vì đó là thành phần tiến bộ có tổ chức nhất và quyết tâm cao nhất, song song với những hạ tầng cơ sở chính trị được hình thành từ nhiều năm nay ở Ai Cập, tuy rằng họ không giữ vai trò nổi bật trong cuộc chống đối từ một tuần nay.
Tổ chức Huynh đệ Hồi giáo kêu gọi Tổng thống hãy chuyển giao quyền hành êm thắm cho một nội các chuyển đổi,  nhưng chính họ lại tránh đứng ra nắm giữ vai trò lãnh đạo mới. Giới lãnh đạo tổ chức này đã tuyên bố điều ấy trong buổi lễ tang một thành viên trẻ tử vong trong cuộc chống đối tuần qua.  Họ nói sự tham dự chung của Huynh đệ Hồi giáo vào phong trào đòi dân chủ là điều bắt buộc, nhưng tổ chức không nên giữ vai trò lãnh đạo.

Chế độ độc tài Tunisia sụp đổ

Chỉ mấy ngày, trong không khí sôi sục ở Tunisia, trước khi rời khỏi xứ để tị nạn, Tổng thống Ben Ali lên truyền hình toàn quốc hứa hẹn sẽ có 300 ngàn công việc cho cả nước trong vòng hai năm.
Hôm thứ bảy 29 tháng 1 Tổng thống Ai Cập Hosni Mubarak cũng có hành động gần như giống hệt trong khi bạo loạn lan tràn trong thủ đô Cairo cùng một vài thành phố khác.  Ông hứa hẹn sẽ có thêm cơ hội kinh tế cho Ai Cập, một quốc gia có hơn nửa dân số có thu nhập dưới 2 đô la một ngày.


Những lời hứa hẹn trong lúc nguy nan ấy còn có chỗ tương đồng khác nữa: đó là sự nhìn nhận rằng cốt tủy của làn sóng phẫn nộ chưa từng thấy đó trong thế giới Á Rập chính là sự oán giận âm ỷ từ lâu trong hằng chục năm chịu cảnh bất công, khi những thành phần được ưu đãi về chính trị chiếm hết cả quyền lợi kinh tế, thành phần còn lại bị gạt ra khỏi vòng thụ hưởng. 
Chưa đầy hai tháng từ cuộc biểu tình đầu tiên ở Tunisia, chế độ độc tài đã sụp đổ. Tốc độ nhanh chóng của phong trào đòi lại công bằng đã làm nổi bật cả cái hệ thống lệch lạc vẫn được các chế độ Á Rập sử dụng để nắm giữ chính quyền. Đó là sự kết hợp hệ thống kinh tế bè đảng với hệ thống kiềm tỏa cứng rắn của chế độ cảnh sát trị. Nhiều nhà cầm quyền vẫn rao giảng rằng hệ thống pha trộn đó cần thiết để chống những người Hồi giáo cực đoan, hay chống cả gián điệp Israel. Nay sự pha trộn lệch lạc ấy đang bị thúc đẩy cho đến chỗ bứt tung ra do những cộng đồng dân chúng bị áp bức lâu ngày, đang kéo nhau vùng lên chống lại chế độ đàn áp bóc lột họ.
Chỉ nhìn ra đường phố Cairo người ta cũng thấy rõ bức tranh xã hội từ mấy mươi năm nay. Dân số thành phố 18 triệu. Một nửa dưới 30 tuổi, không còn mang ý nguyện trở thành một công chức khiêm tốn. Một thanh niên biểu tình phất cao mảnh bằng tốt nghiệp đại học giữa màn khói cay của cảnh sát bắn ra, la lên chỉ một từ ngữ "việc làm". Đó chính là lời vắn tắt nhất về nguyên do những cuộc bạo loạn dây chuyền từ Tunisia sang Ai Cập.
Người biểu tình khác nói chính quyền chẳng lưu tâm đúng mức tới họ, không cảm thấy sự khổ đau và phẫn nộ của giới người trẻ Á Rập. 
Người ta chưa quên rằng một người trẻ tốt nghiệp đại học ở Tunisia đã tự sát vì không tìm được việc làm, và ngọn lửa ấy thôi thúc bùng lên cuộc chống đối lật đổ chế độ độc tài Ben Ali.

Giới trẻ VN nghĩ về sự kiện chính trị Ai Cập

Giữa lúc cả dân tộc Việt Nam đang chuẩn bị cho dịp Tết Tân Mão 2011 thì tình hình thời sự thế giới cũng đang nóng bỏng với những diễn biến đang xảy ra tại Ai Cập.
Sự kiện này diễn ra theo sau cuộc nổi dậy lật đổ chính quyền độc tài thành công của người dân Tunisia trước đó.
Trong kỳ Café Wifi cuối năm này, Khánh An có dịp gặp lại một số khách mời của chương trình trong năm qua để tìm hiểu xem sự kiện thời sự nóng bỏng trên có khiến các bạn trẻ tại Việt Nam quan tâm không, đặc biệt ngay tại thời điểm mà nhà nhà đang chuẩn bị chào năm mới như hiện nay.
Khánh An: Nào bây giờ thì  mời quý vị và các bạn đến Hà Nội và gặp gỡ Tuấn, một khách mời trong chủ đề “1000 năm Thăng Long – Hà Nội” trước đây. Xin chào Tuấn, bạn đang làm gì đó, chuẩn bị ăn Tết có vui không?
Tuấn: Vui lắm, đang gói bánh chưng với gia đình đây. Gói để lấy không khí Tết ấy mà. Ra mua ở ngoài cũng không thành vấn đề nhưng mà muốn cả nhà cùng nhau gói bánh chưng cho vui và gặp mặt nhau nữa.
Khánh An: Trên thế giới đang diễn ra một sự kiện rất nóng, đó là sự kiện Ai Cập. Không biết Tuấn có nghe tin về sự kiện này không?
Tuấn: Mấy vụ đánh bom, chiến tranh đúng không?
Khánh An: Không phải, Ai Cập là vụ biểu tình đó, không biết bạn có nghe không?
Tuấn: Có. Tuấn thỉnh thoảng vẫn hay lên BBC để cập nhật thông tin ở trên mạng?
Khánh An: Ừ, Khánh An định hỏi xem các bạn ở Việt Nam có quan tâm đến những tin tức trên thế giới không, hay là do mùa này là mùa Tết nên các bạn lo bánh chưng, bánh tét nhiều hơn? (cười)
Tuấn: Về mấy vấn đề đấy thì không biết mọi người thế nào nhưng mà Tuấn vẫn cập nhật thường xuyên, vẫn xem trên thời sự, xem báo mạng và có trao đổi với một số bạn bè nữa. 

Tin từ báo chí

Khánh An: Vâng. Cám ơn bạn. Bây giờ thì Khánh An mời quý vị vào Nha Trang để gặp một nhân vật khá nổi tiếng ở đây là blogger Mẹ Nấm, tức Như Quỳnh. Quỳnh cũng làm một khách mời của Café Wifi trong chủ đề “Giới trẻ với blog và mạng xã hội”. Chào Quỳnh, khỏe không?
Như Quỳnh: Khỏe, mới vừa đi Đà Nẵng về.
Khánh An: Đang nói về Ai Cập, Khánh An muốn hỏi xem các bạn ở Việt Nam các bạn có biết tình hình đó không và các bạn nghĩ như thế nào vì đây là sự kiện nóng lắm?

Như Quỳnh: Nhưng mà ở Việt Nam có thấy “nóng” gì đâu?! Thật sự ai quan tâm thì mới thấy thôi chứ Quỳnh nói thật là mọi người cứ nói là cuộc cách mạng hoa lài chừng nào lan đến Việt Nam, Quỳnh nói thật với Khánh An, Facebook nó chặn kinh lắm. Quỳnh ra Đà Nẵng, vào bao nhiêu quán mà không vào được Facebook. Quỳnh thì Quỳnh đọc tin trên báo thì nó cũng đưa tin giống như là bạo loạn thôi, chứ hoàn toàn không có lật đổ chính quyền đâu, không có cuộc cách mạng mới đâu, chỉ là bạo loạn và mất ổn định thôi, sau đó là tái thiết lập và thiết lập chính phủ mới giống như ở Thái Lan, đưa tin trung dung lắm, cũng có đưa tin vì chẳng lẽ CNN đưa tin ầm ầm mà Việt Nam không đưa thì cũng kỳ, nhưng đưa theo kiểu cho biết thế thôi.
Nhưng ở thời điểm này thì Khánh An biết rồi, người ta lo thịt mỡ dưa hành củ kiệu các thứ, ai mà chú ý đến “cuộc cách mạng hoa lài”, nếu không phải là xài facebook thì cũng khó.
Khánh An: Vâng. Cảm ơn bạn. Và tiếp theo, Khánh An mời quý vị gặp lại Thái Học, khách mời trong chương trình chủ đề về Đại hội Đảng 11. Xin chào Thái Học, Tết đến rồi, bạn có chương trình gì vui không?
Thái Học: Thiệt ra thì không khí ở đây cũng buồn lắm Khánh An. Nhóm bạn thân của mình thì nó lại không quan tâm đến vấn đề thời sự. Còn nhóm bạn trên mạng thì mỗi người mỗi nơi, đâu có biết mặt đâu.
Khánh An: Các bạn có theo dõi vụ Ai Cập không?
Thái Học: Có, vụ Ai Cập, Tunisia, có. Nhưng mà ở bên này, phần lớn facebook còn bị chặn nặng lắm. Thành phần lên (facebook) được rất ít.
Khánh An: Nhưng các bạn không theo dõi được vụ này ở trên báo chí bình thường à?
Thái Học: Ôi, làm gì có. Mình cũng đang thắc mắc đây. Cho nên mình nhận được tin nào là mình đưa lên tường (Wall) của mình hết. Còn ở ngoài ti vi lại có nhưng đưa một tin làm giật mình. Mình coi ti vi luôn, là có 15.000 người biểu tình thôi mà có tới 20.000 cảnh sát. Ti vi đưa vậy đó, à đúng rồi, báo có đưa luôn nhưng mà người ta đưa ra giống như để dằn mặt chứ không phải đưa ra để cần sự ủng hộ.
Khánh An: Vâng. Bây giờ thì Khánh An mời quý vị gặp lại Hải, sinh viên Luật, đã từng tham gia Café Wifi trong chủ đề “Giới trẻ với tình hình đất nước”. Xin chào Hải, bạn chuẩn bị đón Tết chưa?
Hải: Cũng chuẩn bị sơ sơ à, cũng lên kế hoạch ăn chơi dữ lắm (cười).
Khánh An: Khánh An định hỏi Hải là bạn có nghe biết về những tin về Ai Cập hay Tunisia không?
Hải: Mình coi thời sự thì cũng thấy là tại vì bây giờ bên đó bão giá đang lên nên họ biểu tình để yêu cầu chính phủ giải thể để thành lập một chính phủ mới, cũng là về chính phủ, giá cả…
Khánh An: Cái đó là bạn theo dõi ở đâu?
Hải: Mình theo dõi chủ yếu là truyền hình vì về quê thì không có mạng, không đọc báo được, chủ yếu là coi truyền hình.
Khánh An: Và bây giờ là gương mặt cuối cùng, bạn Hà Thanh, trong chủ đề “Kỳ vọng của giới trẻ trước Đại hội Đảng”. Chào Hà Thanh, không khí Tết ở quê bạn hiện nay thế nào?
Hà Thanh: Ở đây là quê nên người ta sắm sửa Tết cũng sung túc lắm.

Khánh An: Và câu hỏi tiếp theo mà Khánh An muốn hỏi các bạn là những thông tin chi tiết từ báo chí, truyền hình trong nước về cuộc cách mạng ở Tunisia và biểu tình đang diễn ra tại Ai Cập hiện nay là như thế nào? Các bạn có được những thông tin cập nhật thường xuyên không?
Thanh: Báo chí truyền thống thì cũng có nhắc tới, như ở trên ti vi, tin tức thế giới, chỉ đưa tin tương tự như cuộc biểu tình ở Thái Lan thôi. Thường thì báo chí Việt Nam đưa tin về những cuộc biểu tình ở những nước khác thì đưa một cách khiến người ta có cảm giác là người Việt Nam may mắn khi không gặp phải những cuộc biểu tình “dầu sôi lửa bỏng” như vậy. Việt Nam còn may mắn, yên bình.
Giống như ở Thái Lan, chủ yếu người ta đưa tin xoáy quanh chuyện biểu tình, bạo động, rồi những tin tiêu cực như số người thiệt mạng, số thương vong này nọ. Nhưng người ta không phân tích sâu cái lý do, nguồn gốc tại sao có cuộc biểu tình và cuộc biểu tình đó nó thể hiện quyền tự do dân chủ của người dân nước đó như thế nào. Người ta không có phân tích rõ những cái đó.

Liên tưởng đến VN

Khánh An: Cảm ơn các bạn. Như vậy, sau khi theo dõi thông tin từ báo chí trong và ngoài nước thì  nhận định riêng của các bạn về tình hình ở Ai Cập là thế nào và các bạn có thấy có sự liên hệ nào với tình hình ở Việt Nam không?
Thái Học: Theo mình nhận định thì (tình hình) đang rất là nóng. Một số bạn trên mạng, không biết là người trong nước hay nước ngoài, nói là “ngọn lửa này bao giờ lan truyền tới Việt Nam?” thì mình có nói với thiên hạ là “làm gì có, không cháy tới Việt Nam nổi đâu” (cười). Có bao nhiêu người nhận được thông tin đó đâu mà cháy tới Việt Nam.

Bởi vì bao nhiêu người nếu nhận tin tức từ báo hay truyền hình thì không có cảm hứng đâu, nhận được tin trên đài thì thấy sợ thôi, mình nghĩ là chắc chắn người ta đưa theo hướng đó. Còn mình thấy ở bên đó, cái cảm hứng người ta nhận được là từ trên mạng, đa số là trên facebook. Nhưng mà facebook như mình nói hôm qua vẫn còn bị chặn và người xài facebook ở Việt Nam chưa chắc nhiều, đa số là ở TPHCM và Hà Nội thôi, chứ đâu phải là cả nước đâu. Cho nên cái đó mình thấy còn lâu lắm, chưa tới đâu, chưa tới Việt Nam mình đâu. 
Hải: Mình cũng thấy là nếu mà nhà nước mà không có chính sách thì mình nghĩ sẽ có một ngày nào đó Việt Nam có thể nào giống như Ai Cập không? Bất ổn về chính trị, an ninh thì rất là khó tại vì khi biểu tình như vậy thì kết quả có liền không. Nếu cứ kéo dài thì đời sống của mình sẽ rất khó khăn. Cho nên mình nghĩ là cần phải có chính sách kịp thời.
Tuấn: Theo Tuấn thì việc đó (biểu tình) ảnh hưởng rất nhiều đến chính đất nước Ai Cập. Nó làm đình trệ kinh tế, sản xuất… sẽ ảnh hưởng rất nhiều. Nhưng mà mặt lợi của việc đó là người dân được hưởng lợi. Họ sẽ phải xem xét lại và người dân được hưởng lợi, bởi vì quá bất công và họ không chịu được và phải đứng lên, không khác gì Việt Nam những năm về trước cũng có những cuộc nổi dậy, đòi lại công bằng cho dân… Cái đó thì Tuấn cũng chỉ hiểu và biết được tới đấy thôi.
Thanh: Cái thứ nhất là nếu như có được những điều kiện tương tự như vậy thì chưa chắc gì ở Việt Nam có cuộc lật đổ như vậy tại vì hiện giờ ở Việt Nam cũng có đôi chút giống nhưng mà có lẽ người Việt Nam cái sức chịu đựng hơn những nước đó, ví dụ như ở những nước đó họ cấm tự do báo chí, kiểm duyệt gắt gao, tương tự như Việt Nam, rồi ở những nước đó thì mấy tay độc tài cũng cấm những đảng phái khác hoạt động… Nói chung là có những điều kiện tương tự như Việt Nam nhưng theo mình nghĩ thì còn lâu lắm.
Khánh An: Vâng, xin cảm ơn các bạn trong chương trình hôm nay nói riêng và tất cả các khách mời của Café Wifi trong năm qua đã đóng góp tiếng nói, quan điểm, mối ưu tư, trăn trở của quý vị đối với những vấn đề liên quan đến cuộc sống của thanh niên nói riêng và tình hình đất nước nói chung. Khánh An xin cảm ơn và kính chúc quý vị và các bạn một năm mới Tân Mão an vui và thành công.

Sunday, January 30, 2011

Một năm với hành trình Công Lý, Sự thật


Nữ Vương Công Lý đã cùng đồng hành với bạn đọc khắp nơi thời gian qua và đã được sự ủng hộ chân thành, nhiệt tình bằng chính con tim mến yêu Thiên Chúa và Giáo hội Công giáo, đất nước Việt Nam.
Chúng tôi lấy đó làm một niềm hân hạnh, vinh dự cho chúng tôi và xin cảm ơn đến tất cả quý vị.
Với khả năng hạn hẹp và điều kiện khó khăn vô cùng, chúng tôi gửi đến tất cả mọi người đã nhiệt tình cộng tác vô vụ lợi với Nữ Vương Công Lý.

Kính thưa quý vị độc giả
Những cơn gió lạnh cuối đông đã dần nhường chỗ cho những tia nắng xuân, một mùa đông ảm đạm, lạnh lẽo đã lùi dần, một năm mới đang đến gần chúng ta.
Tiễn biệt một năm trôi qua, Nữ Vương Công Lý gửi lời tri ân đến toàn thể độc giả trên khắp thế giới đã nhiệt tình ủng hộ Nữ Vương Công Lý trong một năm qua đầy biến động.
Với đất nước, dân tộc Việt Nam
Đất nước Việt Nam qua một năm với nhiều sự kiện thể hiện sự quẫn bách, khó khăn và tang thương của đất nước dưới bàn tay của những kẻ cộng sản vô thần.
Một thứ tôn giáo hoang tưởng, viễn vông xa lạ là Chủ nghĩa Mác – Lenin vẫn tác oai tác quái và vẫn là một nghiệp chướng đau khổ cho đất nước và dân tộc Việt Nam.
Nạn tham nhũng ngày càng công khai và trắng trợn, việc cướp bóc đất đai, tài sản dân lành ngày càng phổ biến với một lực lượng đông đúc những đội quân mang tên “công an nhân dân” nhưng chỉ biết “Còn đảng, còn mình” đã và vẫn tiếp tục gây bao đau khổ, ly tán và bần cùng hóa dân tộc này.
Đời sống người dân đi xuống không phanh tỉ lệ với việc tăng giá chóng mặt khắp nơi, đẩy người dân vốn đã bần cùng vào con đường không lối thoát.
Một đất nước được ngợi ca là hòa bình, ổn định… nhưng con số người chết bởi riêng tai nạn giao thông hàng ngày, hàng giờ đã và đang lớn hơn cả một cuộc chiến tranh khốc liệt.
Một dân tộc Việt Nam vốn coi trọng đạo đức, luân lý xưa nay đã dần đứng vào hàng đầu thế giới về nạn nạo phá thai – giết người ngay trong bụng mẹ.
Một chính thể lãnh đạo đất nước đã thể hiện đầy đủ bản chất “Hèn với giặc, hung hãn với dân” thời gian qua với việc khiếp nhược, vâng phục và hèn hạ trước nạn xâm lấn bành trướng của Trung Quốc  mang tư tưởng Đại Hán. Hậu quả là đã để lãnh thổ thiêng liêng của Tổ quốc rơi vào tay bọn bành trướng Phương Bắc, để người dân Việt trở thành nô lệ ngay trên chính quê hương, đất nước mình.
Nhiều trí thức, nhiều cá nhân anh dũng nói lên tiếng nói của mình đã được an trí trong các nhà tù cộng sản, nhiều người đang vất vả cực nhọc với chính những hành động, suy nghĩ anh dũng của mình.
Nhưng, mùa đông ảm đạm của dân tộc đang lùi dần vào quá khứ để dân tộc ta có những hi vọng mới.
Dù sự tàn bạo ngày càng gia tăng đến cực điểm, thì vẫn không thể bịt miệng cả một dân tộc, nhiều tiếng nói kiên cường, dũng cảm đã và đang dám đối mặt với một chính thể suy đồi.
Dù chính sách độc tài, độc trị của cộng sản có được thi thố khốc liệt đến đâu, vẫn không ngăn được những tiếng nói khảng khái của những người có tấm lòng chung với nước, với dân càng ngày càng nhiều trên tất cả các bình diện xã hội.
Chưa bao giờ, đảng cộng sản Việt Nam, một tổ chức thường tự vỗ ngực là “tinh hoa nhân loại” lại lúng túng, dốt nát đến thảm hại như hiện nay. Tất cả những mâu thuẫn, bế tắc và bản chất của người cộng sản đã thể hiện rất rõ nét trong thời gian qua sau cái gọi là “Đại hội đảng XI” với những cuộc khủng hoảng toàn diện về đường lối, tư tưởng, lãnh đạo và mục đích…
Cả dân tộc bất bình, lòng dân oán hận, nhân sĩ ngoảnh mặt… đó là một thực tế đã và đang diễn ra.
Đó cũng là những dấu hiệu cho thấy ngày cáo chung của tổ chức chính trị độc tài mafia này không còn xa xôi và cũng là một hi vọng cho dân tộc, đất nước này có cơ hội tồn tại và phát triển theo đúng quy luật xã hội vốn có.
Với Giáo hội Công giáo Việt Nam
Giáo hội Công giáo Việt Nam vừa đi qua Năm Thánh 2010 kỷ niệm 350 năm thành lập hai Giáo phận Đàng Trong và Đàng Ngoài, kỷ niệm 50 năm thành lập Hàng giáo phẩm Việt Nam. Một Năm Thánh đầy ý nghĩa với Giáo hội Việt Nam đã kết thúc.
Ý nghĩa của Năm Thánh ngoài những Đại lễ hoành tráng được tổ chức nơi này nơi khác còn là một Năm Thánh với đầy đủ những bước thăng, trầm của Giáo hội công giáo Việt Nam trong lòng đất nước Việt Nam cộng sản.
Nhìn lại một năm qua, kể từ biến cố Đại lễ khai mạc hoàn hảo tại Sở Kiện trở đi, Giáo hội đã trải qua những biến cố khác có tính chất khốc liệt và đầy biến động, đầy nỗi ưu tư trong lòng mọi tín hữu yêu mến Thiên Chúa và Giáo hội của Người.
Thánh giá Đồng Chiêm bị những kẻ vô thần chà đạp, những đau thương mất mát nơi này, nơi khác đã và vẫn xảy ra liên miên trong trào lưu cướp giết của xã hội Việt Nam ngày nay cho đầy túi quan chức Cộng sản. Vì thế, một giáo hội Công giáo với sự vụ bênh vực những người cùng khổ, bị áp bức và đơnthân, cô thế cũng đã trải qua những thử thách nặng nề.
Nhiều nơi, tinh thần giáo dân cũng như hàng giáo phẩm đã thể hiện xuất sắc, mạnh mẽ niềm Tin, Mến của mình với Thiên Chúa khi thực hiện những sứ vụ đó. Nhiều chứng nhân anh dũng của niềm tin, của lòng mến đã tỏa sáng để làm chứng cho sự hiện diện của Thiên Chúa. Nhiều giọt máu đào đã tiếp tục đổ xuống những ngày qua, trả giá cho Niềm tin của mình.
Nhiều linh mục, Giám mục đã xả thân bất chấp khó khăn nguy hiểm để đồng hành với đoàn chiên đang trong lúc khó khăn, hoạn nạn và trở thành chỗ dựa tinh thần, niềm tin yêu của mỗi tín hữu.
Nhưng cũng có nơi, các mục tử đã không làm trò sứ vụ của mình, lẩn tránh, tìm nơi ẩn nấp kín đáo, an toàn, thậm chí có những mục tử đã toa rập với lũ sói để đàn áp, cắn xé đoàn chiên.
Nhiều giáo dân đã không quản ngại gian nguy, sẵn sàng tiếp nối các Tiền nhân để làm chứng cho Niềm tin và sự kiên vững của mình với Giáo hội, với Thiên Chúa, chấp nhận từ bỏ tất cả để giữ vững Đức Tin và làm cho danh Cha cả sáng.
Nhưng cũng có những tín hữu, thậm chí cả linh mục, giám mục… vẫn tiếp tục “đồng hành” với sự dữ, sự ác bất chấp lương tâm con người nói chung và người Công giáo nói riêng để làm hại đến tha nhân, anh em đồng đạo và đồng loại. Tổ chức Ủy Ban đoàn kết Công giáo là một ví dụ điển hình.
Vì vậy, một năm qua với nhiều thử thách, khó khăn đã phân định rất rõ ràng những chiên thật và chiên giả, đấng chăn chiên thật và kẻ chăn chiên thuê. Đây cũng là một cơ hội của Năm Thánh, để giáo dân và Giáo hội trưởng thành hơn trong nhận thức, xem xét và sám hối với chính bản thân mình.
Những biến động, những sự kiện vừa qua được đánh giá, nhìn nhận với nhiều khía cạnh, con mắt khác nhau. Nhưng không thể phủ nhận rằng những vấn nạn của Giáo hội được bộc lộ rõ ràng trong năm qua vẫn đã luôn tồn tại trong lòng giáo hội mà không phải là điều mới mẻ.
Chỉ có một điều, đây là lần đầu tiên, nhiều tiếng nói đã cất lên, chỉ rõ ràng những căn bệnh cần chữa, những ung nhọt đang phá hoại, gặm nhấm giáo hội cần phải điều trị dứt điểm, thậm chí khẩn cấp.
Cũng đây là lần đầu tiên, các giáo dân đã trực tiếp nói lên nỗi lòng của mình với những thao thức, những đau đớn với cả những chuyện ngay trong lòng giáo hội, chỉ rõ những kẻ chăn chiên thuê, những sâu mọt làm hại Giáo hội bằng cách này hay cách khác. Tất cả những tiếng nói đã được thể hiện, dù dưới góc độ, hình thức nào thì cũng “Cùng một mẫu số chung là lòng yêu mến Giáo hội” như lời ĐGM Giuse Nguyễn Chí Linh.
Đó cũng là một Hồng ân Thiên Chúa ban cho Giáo hội Công giáo Việt Nam qua Năm Thánh được có những cơ hội để nhìn nhận, đánh giá, xem xét và sám hối với chính mình qua đó mà hoàn thiện hơn, mạnh mẽ hơn.
Thưa quý vị độc giả
Trên tinh thần đó, Nữ Vương Công Lý đã cùng đồng hành với bạn đọc khắp nơi thời gian qua và đã được sự ủng hộ chân thành, nhiệt tình bằng chính con tim mến yêu Thiên Chúa và Giáo hội Công giáo, đất nước Việt Nam.
Chúng tôi lấy đó làm một niềm hân hạnh, vinh dự cho chúng tôi và xin cảm ơn đến tất cả quý vị.
Với khả năng hạn hẹp và điều kiện khó khăn vô cùng, chúng tôi gửi đến tất cả mọi người đã nhiệt tình cộng tác vô vụ lợi với Nữ Vương Công Lý.
Tuy nhiên, cũng do điều kiện khó khăn và khả năng còn nhỏ bé, Nữ Vương Công Lý đã nhiều khi chưa đáp ứng được nhu cầu của bạn đọc, của những tấm lòng thiết tha yêu mến Giáo hội và đất nước.
Chúng tôi xin thành thật tạ lỗi với tất cả mọi người và sẽ cố gắng hơn trong điều kiện có thể để đi đúng mục đích, đường hướng đã vạch ra là “Sự thật, Công Lý, Hòa Bình” mà tất cả chúng ta đã dấn bước, dù đó là con đường khó khăn, cô đơn và nguy hiểm.
Chúng tôi xin gửi đến những nhà lãnh đạo tinh thần, những chứng nhân của Công Lý, Sự thật đã và đang làm muối, men cho những tấm lòng can đảm vì Giáo hội, xã hội và đất nước như Tổng giám mục Giuse Ngô Quang Kiệt.
Chúng tôi xin gửi lời cảm tạ đến các nhân sĩ, trí thức trong nước đã thao thức đau đớn trước vận mệnh đất nước, với dân tộc đã không ngậm miệng ăn tiền mà đã cất tiếng nói anh dũng của mình và chấp nhận những khó khăn, nguy hiểm cho mình như Ts Luật Cù Huy Hà Vũ.
Thưa quý vị độc giả thân mến
Xét thấy rằng, mỗi chúng ta là người dân Việt, là người tín hữu hay không là tín hữu, đều có một trách nhiệm, nghĩa vụ với đất nước, giáo hội và xã hội. Sự đóng góp đó là niềm vui, là hạnh phúc của mỗi người.
Thời gian tới, chúng tôi sẽ phát động phong trào “CÙNG NỮ VƯƠNG CÔNG LÝ ĐI TÌM CÔNG LÝ” tiếp tục con đường Sự thật, Công Lý.
Xin nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của quý vị độc giả, dù là tín hữu hay không là tín hữu Công giáo từ khắp nơi để ánh sáng công lý được tỏa sáng, chiếu soi rộng rãi hơn nhằm đẩy lùi bóng tối của sự ác, sự dữ.
Xin chúc tất cả chuẩn bị đón một mùa xuân an lành, thánh thiện và nhiều Hồng ân Thiên Chúa đến với mọi người, mọi tổ chức xã hội và đất nước Việt Nam thân yêu của chúng ta.
Cuối năm Canh Dần
Kính mến