Nhìn AiCâp Mong ViệtNam

Wednesday, December 22, 2010

Quân đội Nhân dân Việt Nam bảo vệ dân hay bảo vệ đảng?

Việt Nam đang tổ chức kỷ niệm 66 năm ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam. Nhiều câu hỏi được đặt ra rằng, dưới sự lãnh đạo của Đảng CSVN, Quân đội Nhân dân Việt Nam có còn phục vụ nhân dân?

Quân đội nên “trung với đảng” hay “trung với nước”?
 
 Nhiệm vụ hàng đầu của quân đội là chống giặc ngoại xâm, bảo vệ sự an nguy của dân hay chống “diễn biến hòa bình”? Mời quý vị cùng Thông tín viên Ngọc Trân giải đáp các thắc mắc trên.

“Trung với đảng” hay “trung với nước”?

Quân đội Nhân dân Việt Nam, tiền thân là Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân, được thành lập ngày 22 tháng 12 năm 1944. Tên gọi “Quân đội Nhân dân Việt Nam” do ông Hồ Chí Minh đặt ra, với ý nghĩa quân đội này là “từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu, phục vụ”.

Ngoại trừ quân đội nằm dưới sự lãnh đạo của các chính thể độc tài, phát xít, hầu hết quân đội ở các nước trên thế giới đều có nhiệm vụ chống giặc ngoại xâm, bảo vệ tổ quốc, bảo vệ sự an nguy của người dân. Quân đội của một đất nước phải là lực lượng phục vụ cho lợi ích chung của quốc gia, dân tộc, không thể phục vụ cho lợi ích riêng của một cá nhân, một nhóm lãnh đạo hay một đảng phái chính trị nào.
Trong khi Quân đội Nhân dân Việt Nam “từ nhân dân mà ra”, thay vì trung thành với nhân dân, bảo vệ tổ quốc, đặt lợi ích dân tộc lên trên hết, thế nhưng QĐND Việt Nam đã bị đặt dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và phục vụ cho lợi ích của đảng.
Ngày 20 tháng 7 năm 2005, Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam khóa IX cũng đã ra nghị quyết 51-NQ/TW, trong nghị quyết có nêu rõ: “Đảng CSVN mà trực tiếp và thường xuyên là Bộ Chính trị, Ban Bí thư lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt đối với Quân đội Nhân dân Việt Nam”.
Mới đây, trong một bài viết đăng trên website của Học viện Chính trị Hành chính Quốc gia, TS Nguyễn Văn Cần cũng đã viết: “Chỉ có Đảng ta là chính đảng duy nhất nắm quyền lãnh đạo quân đội, Đảng không chia sẻ quyền lãnh đạo cho bất cứ một đảng phái nào hoặc tổ chức chính trị nào khác.
Đảng quyết định mục tiêu chiến đấu, chủ trương, đường lối, quan điểm tư tưởng, nguyên tắc tổ chức, nhiệm vụ chính trị và mọi hoạt động xây dựng và chiến đấu của quân đội; đồng thời Đảng trực tiếp lãnh đạo, kiểm tra việc tổ chức thực hiện, bảo đảm đường lối, chủ trương biến thành hiện thực”.
Về sự lãnh đạo toàn diện của Đảng CSVN đối với QĐND Việt Nam, TS Nguyễn Văn Cần cho rằng: “Đảng lãnh đạo quân đội trên cả ba mặt: chính trị, tư tưởng và tổ chức. Sự lãnh đạo của Đảng trong quân đội phải bao quát được hết mọi thứ quân, mọi quân chủng, mọi binh chủng, mọi ngành nghiệp vụ chuyên môn, mọi công tác, mọi mặt hoạt động cả trong xây dựng và chiến đấu; không để cho bất cứ một khâu nào trong quân đội thiếu sự lãnh đạo của Đảng”.
Trong một lần phát biểu trước đông đảo các tướng lĩnh QĐND Việt Nam, Chủ tịch Nguyễn Minh Triết cũng đã đề cập đến việc QĐND Việt Nam phải tuyệt đối trung thành với Đảng trước, sau đó mới đến Tổ quốc và cụm từ “nhân dân” được đặt sau cùng.
Chủ tịch nước đã nói: “Quân đội phải giữ vững và tăng cường bản chất cách mạng, bảo đảm sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp của Đảng, tuyệt đối trung thành với Đảng, với Tổ quốc, với nhân dân”.

Chống ngoại xâm hay chống “diễn biến hòa bình”?

Do phải “trung với đảng”, nên nhiệm vụ của QĐND VN do đảng đề ra không phải chống giặc ngoại xâm, bảo vệ dân mà là “chống diễn biến hòa bình” và bảo vệ đảng. Trong “Đề cương tuyên truyền kỷ niệm ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam”, Ban Tuyên giáo Trung ương cũng đã nêu rõ, nhiệm vụ hàng đầu của QĐND là chống “diễn biến hòa bình” và các “thế lực thù địch”, “bảo vệ đảng” và “bảo vệ chế độ”.
Đề cương này đã nhấn mạnh nhiệm vụ của QĐNDVN như sau: “Chủ động và kiên quyết thực hiện tốt nhiệm vụ cấp bách hàng đầu là phòng chống chiến lược ‘diễn biến hòa bình’, bạo loạn lật đổ, kịp thời phát hiện, ngăn chặn và làm thất bại mọi âm mưu và hành động phá hoại của các thế lực thù địch, các phần tử cơ hội, phản động bảo vệ vững chắc chủ quyền, lãnh thổ của Tổ quốc, bảo vệ Đảng, bảo vệ chế độ và thành quả cách mạng của nhân dân”.
Trong một bài bình luận đăng trên báo The New York Times, ông Roger Cohen cho biết, Đảng Cộng sản Việt Nam đã xác định kẻ thù số một là “diễn biến hòa bình”. Ông Cohen nói rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam không sợ một cuộc cách mạng long trời lở đất mà sự xâm nhập từ từ của nền dân chủ, tự do chính là cơn ác mộng của đảng cầm quyền.
Nhận định về sự chống phá của các “thế lực thù địch” mà đảng đang lo sợ, bà Dương Thu Hương, nguyên Phó Thống đốc Ngân hàng NNVN cho rằng, mất lòng dân nguy hiểm hơn mối lo ngại về sự chống phá từ bên ngoài. Bà Hương đã phát biểu như sau: “Nhận định nữa là do sự chống phá của các ‘thế lực thù địch’. Tôi thấy chưa tìm thấy sự chống phá từ bên ngoài, nhưng mà cái niềm tin của dân đã giảm, thì còn nguy hiểm hơn cả thế lực bên ngoài.
Cái điều đó mà tôi cho rằng cần phải đánh giá như thế. Tất nhiên chúng ta vẫn cảnh giác nhưng chưa thấy ai chống phá chúng ta, những gì gọi là để cho đất nước này đổ cả, tôi chỉ sợ lòng dân này làm cho chúng ta sụp đổ. Nó như một tòa nhà bị mối, mặc cho bên ngoài tòa nhà này vẫn rất đẹp, nhưng mà nó đã bị mối ăn hết rồi”.
“Liên Xô sụp đổ chẳng phải vì ‘diễn biến hòa bình’ từ bên ngoài, mà Liên Xô sụp đổ từ lòng tin của người dân Liên Xô tan rã. Việt Nam chúng ta đang trên con đường đó, nhưng chúng ta vẫn rất chủ quan, vẫn vẽ cho chúng ta một màu hồng vô cùng đẹp”.

An ninh quốc gia bị đe dọa

Có lẽ vì QĐND Việt Nam trung thành với Đảng CSVN, thay vì trung thành với nhân dân hay Tổ quốc, nhiệm vụ hàng đầu của QĐND Việt Nam là chống “diễn biến hòa bình” và các “thế lực thù địch”, cho nên người dân Việt Nam hiện không được bảo vệ và an ninh quốc gia đang bị đe dọa.
Trên biển, ngư dân liên tục bị Trung Quốc tấn công; trên bờ, đất đai ở các vị trí quan trọng đã bị cho người nước ngoài, thuê trồng rừng dài hạn. Riêng vùng đất thuộc vị trí chiến lược ở Tây Nguyên cũng đã cho Trung Quốc vào khai thác; điều này đã làm cho nhiều người cảm thấy bất an.
Bà Dương Thu Hương đã nói lên những nỗi lo ngại về an ninh quốc gia như sau:
“Về an ninh quốc phòng, quả thật tôi đang rất lo sợ về việc này. Vì dính dáng đến Quốc hội, cho nên tôi thấy rằng, những vấn đề về boxit Tây Nguyên, vấn đề về cho thuê rừng, vấn đề về lao động nước ngoài…không
Hải quân anh hùng của Việt Nam nghĩ gì
Hải quân anh hùng của Việt Nam nghĩ gì khi nhìn những ngư dân Việt này ngồi dưới chân lính Trung Quốc. Video do TQ phổ biến
được giải quyết triệt để. Tất cả những vấn đề kinh tế này dính đến vấn đề an ninh quốc phòng mà hiện tại không được giải quyết dứt điểm, không rõ ràng, không dứt khoát, còn chần chừ và e ngại.
Thôi boxit thì các anh cũng biết rồi, không nói nữa, nhưng rừng, cho thuê rừng, xin báo cáo các anh là các đoàn đại biểu Quốc hội ở những địa phương có rừng cho thuê, người ta nói rằng, sau khi cho thuê, nó rào hết tất cả lại, nội bất xuất, ngoại bất nhập, không biết bên trong nó làm cái gì.
Mà cho thuê tối thiểu là 50 năm. Tôi rất buồn là một đồng chí Phó Chủ tịch tỉnh, một tỉnh cho thuê rừng này lại tuyên bố rằng ‘50 năm sau, ai làm người đó kiểm soát, giám sát!’ Sao mà ngây thơ thế? Thế rồi lao động nước ngoài, láng giềng của chúng ta, xây dựng làng, xã, thành phố rồi, mà nó không mang tên là China Town đâu, chưa mang tên [China Town] đâu, nhưng nó sẽ mang tên.
Quốc hội hỏi thì Bộ trưởng Lao động Thương binh Xã hội chần chừ, không dám nói. Giả sử tôi được ở vào vị trí đó, thì tôi sẽ trả lời Quốc hội một câu rằng, tôi sẽ về kiểm soát, kiểm tra, và nếu không đúng luật pháp Việt Nam, tôi sẽ trục xuất ngay. Nhưng mà không dám nói câu đó, lại phát biểu trước Quốc hội rằng ‘khó lắm, tế nhị lắm’. Thế thì thôi, đặt họ vào vị trí chiếm đất của mình hết rồi!
Và các anh cứ đi từ Bắc Ninh lên Lạng Sơn xem, tất cả các dự án, những chỗ nào đất đai mầu mỡ nhất, ở đấy là các dự án của ‘đồng chí bạn lớn của chúng ta’ hết. Mà người ta đã mang dự án sang, người ta mang công nhân sang, công nhân Trung Quốc sang, lại lấy vợ Việt Nam, cắm đất ở đây luôn, sát ngay Hà Nội luôn. Tôi lo chuyện này vô cùng”.
Câu hỏi được đặt ra là: khi quân đội phải trung thành với một đảng chính trị, và nếu đảng này không đứng trên lợi ích của dân tộc, thì quân đội sẽ chọn dân hay chọn đảng?

No comments:

Post a Comment