Sau khi DCCT VN gửi đến Bộ trưởng Bộ Xây dựng Đơn Khiếu nại Quyết định số 208/QĐ-UBND của UBND tỉnh Lâm Đồng, thì ngày 23/6/2010 ông Nguyễn Trần Nam, Thứ trưởng Bộ Xây dựng đã gửi cho DCCT VN Quyết định số 668/QĐ-BXD (Quyết định 668) công nhận Quyết định 208 của UBND tỉnh Lâm Đồng và nói rằng “Đây là Quyết định cuối cùng giải quyết khiếu nại của DCCT”.
Không chấp nhận cách giải quyết của Bộ trưởng Bộ Xây dựng, ngày 13/7/2010 DCCT tiếp tục gửi Đơn Kiến nghị đến Tổng Thanh tra chính phủ để Tổng Thanh tra Kiến nghị Thủ tướng Chính phủ xem xét, giải quyết theo quy định tại Điều 26 Luật Khiếu nại tố cáo, vì xét thấy Quyết định 668 có hành vi vi phạm pháp luật và gây thiệt hại đến lợi ích của DCCT Việt Nam.
Về thủ tục giải quyết khiếu nại, Quyết định 668 của Bộ trưởng Bộ Xây dựng vi phạm nghiêm trọng thủ tục giải quyết khiếu nại và đã quá thời hạn luật định (DCCT VN gửi Đơn Khiếu nại ngày 23/2/2010 nhưng mãi đến sau ngày 23/6/2010 mới nhận được Quyết định 668).
Về nội dung của Quyết định 668 thì hoàn toàn không phù hợp, vì lẽ các cơ sở trên đều là tài sản hợp pháp của Tỉnh DCCT VN, thế mà có đến ba đối tượng không có thẩm quyền lại bàn giao các cơ sở này cho nhà nước. Vô lý như thế nhưng vẫn được Bộ Xây dựng cho rằng: phù hợp pháp luật!
Chưa hết, Quyết định 668 còn áp dụng sai pháp luật: DCCT đề nghị giải quyết theo Chỉ thị 1940/CT-TTg ngày 31/12/2008 của Thủ tướng Chính phủ về nhà, đất liên quan đến tôn giáo (“Chỉ thị 1940/CT-TTg”) nhưng Quyết định 668 của Bộ trưởng Bộ Xây dựng lại căn cứ vào Nghị quyết số 23/2003/QH11 ngày 26/11/2003 của Quốc hội để giải quyết.
Thực tế hiện nay, theo Quyết định 668, UBND tỉnh Lâm Đồng đã bố trí một phần đất diện tích 470 m2 thuộc Trường Đống Đa cho Bưu điện tỉnh Lâm Đồng sử dụng làm Trạm Viễn thông là sử dụng không đúng mục đích ban đầu. Cũng vậy, Tu viện của Dòng tu Công giáo thì không thể giao cho bất kỳ đơn vị nào sử dụng mà gọi là đúng mục đích được. Theo quy định viện dẫn trên thì yêu cầu đòi lại các cơ sở nhà đất trên và đề nghị không thu hồi diện tích 470 m2 đất trong khu vực trường Đống Đa của Tỉnh DCCT VN là hoàn toàn có căn cứ.
- Ngày 21/07/2010 Văn phòng Tổng Thanh tra chính phủ gửi cho DCCT “Phiếu hướng dẫn” số 4028/HD-VP trích Điều 6 Nghị định 136/2006/NĐ-CP để kết luận rằng đơn khiếu nại của DCCT “không thuộc thẩm quyền giải quyết của Thanh tra Chính phủ” và đề nghị “gửi đơn đến Tòa Hành chính – Tòa án nhân dân tỉnh Lâm Đồng để được giải quyết theo quy định của pháp luật”.
Sau đó, chúng tôi đã lặn lội từ Sài Gòn lên tận Đà Lạt để xem Tòa án nhân dân tỉnh Lâm Đồng hướng dẫn thế nào, thì được một nữ thẩm phán trả lời rằng hướng dẫn của Thanh tra chính phủ như thế là không thể thực hiện được theo pháp luật hiện nay. Chúng tôi hỏi: nếu chúng tôi viết đơn khởi kiện án hành chính như Thanh tra Chính phủ hướng dẫn thì quý tòa có trả lời bằng văn bản cho chúng tôi hay không? Bà thẩm phán nói rằng thường thì tòa sẽ trả lại đơn khởi kiện.
- Theo hướng dẫn của Thanh tra Chính phủ, ngày 27/8/2010 DCCT VN đã gửi Đơn khởi kiện án hành chính đến Tòa án nhân dân tỉnh Lâm Đồng để Khiếu kiện Quyết định số 668/QĐ-BXD ngày 23/06/2010 của Bộ trưởng Bộ Xây dựng “v/v giải quyết khiếu nại của DCCT do các linh mục Cao Đình Trị và Phạm Trung Thành đại diện theo uỷ quyền đòi lại nhà đất tại phường 7, thành phố Đà Lạt, tỉnh Lâm Đồng”.
Xin trích dẫn phần kiến nghị của Đơn khởi kiện này: “Qua toàn bộ nội dung trên, để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của Tỉnh DCCT Việt Nam, theo hướng dẫn của Văn phòng Thanh tra Chính phủ tại văn bản số 4028/HD-VP ngày 21/07/2010 về việc “hướng dẫn gởi đơn khiếu nại đến cơ quan, tổ chức, cá nhân có thẩm quyền giải quyết”, kính đề nghị Quý Tòa xem xét giải quyết:
1. Buộc Bộ trưởng Bộ Xây dựng thu hồi và hủy bỏ Quyết định số 668/QĐ-BXD ngày 23/06/2010 của Bộ trưởng Bộ Xây dựng.
2. Chấp thuận các yêu cầu của Tỉnh DCCT VN về việc đòi lại nhà đất tại phường 7, thành phố Đà Lạt, tỉnh Lâm Đồng. Cụ thể, Tỉnh DCCT Việt Nam được nhận lại Tu viện DCCT Đà Lạt, cơ sở trại gà Scala cùng với cơ sở 470 m2 đất thuộc thửa 896, tờ bản đồ số 21, phường 7, thành phố Đà Lạt.”
- Ngày 7/9/2010 thẩm phán Võ Đình Nghị của Tòa án nhân dân tỉnh Lâm Đồng gửi “Giấy báo tin” số 181/GBT cho DCCT với nội dung: “Tòa án đang xem xét về thẩm quyền, loại việc và thông báo bằng văn bản cho tỉnh DCCT sau”.
- Ngày 27/9/2010 cũng ông thẩm phán Võ Đình Nghị gửi cho DCCT thông báo số 46/TB-TLĐ về việc trả lại Đơn Khởi kiện ngày 27/8/2010 với lý do trưng dẫn như sau: “Mặc dù có công văn số 4028/HD-VP ngày 21/07/2010 của Văn phòng Thanh tra chính phủ hướng dẫn đại diện DCCT gửi đơn đến Tòa hành chính – Tòa án nhân dân tỉnh Lâm Đồng. Nhưng…” và ông kết luận “Đơn khởi kiện trên không thuộc thẩm quyền giải quyết của tòa án”.
- Ngày 1/10/2010 DCCT VN gửi cho Chánh án Tòa án nhân dân tỉnh Lâm Đồng Đơn khiếu nại Thông báo số 46/TB-TLĐ ngày 27/9/2010 của Toà án nhân dân tỉnh Lâm Đồng về việc trả lại Đơn Khởi kiện. Nội dung Thông báo số 46/TB-TLĐ không phù hợp pháp luật vì các lẽ sau:
1. Tỉnh DCCT yêu cầu trả lại nhà đất tại phường 7, thành phố Đà Lạt, tỉnh Lâm Đồng theo Chỉ thị 1940/CT-TTg ngày 31/12/ 2008 của Thủ tướng Chính phủ về nhà, đất liên quan đến tôn giáo (“Chỉ thị 1940/CT-TTg”) nhưng Thông báo số 46/TB-TLĐ căn cứ vào quy định tại khoản 2, Điều 16 Nghị quyết 755/2005/NQ-UBTVQH11 ngày 02/4/2005 quy định việc giải quyết đối với một số trường hợp cụ thể về nhà đất trong quá trình thực hiện các chính sách quản lý nhà đất và chính sách cải tạo xã hội chủ nghĩa trước ngày 01/7/1991 để trả lại đơn khởi kiện cho chúng tôi là không phù hợp.
2. Tỉnh DCCT Việt Nam gởi đơn khởi kiện đến TAND tỉnh Lâm Đồng theo hướng dẫn của Văn phòng Chính phủ tại Công văn số 4028/HD-VP ngày 21/7/2010 mà Công văn này được ban hành căn cứ vào nội dung khiếu nại và quy định tại Điều 6 Nghị định số 136/2006/NĐ-CP ngày 14/11/2006 của Chính phủ quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành một số điều của Luật khiếu nại, tố cáo và các Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật khiếu nại, tố cáo, như vậy là phù hợp.
DCCT VN đã kiến nghị như sau: Nay, căn cứ vào hướng dẫn tại Thông báo 46/TB-TLĐ: “Trong thời hạn ba ngày làm việc, kể từ ngày nhận được đơn khởi kiện và tài liệu, chứng cứ kèm theo do Toà án trả lại, người khởi kiện có quyền khiếu nại với Chánh án Toà án đã trả lại đơn khởi kiện”, qua toàn bộ nội dung vừa trình bày, để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của Tỉnh DCCT Việt Nam, kính đề nghị Ông Chánh án TAND tỉnh Lâm Đồng ra quyết định huỷ bỏ Thông báo số 46/TB-TLĐ, đồng thời thụ lý đơn khởi kiện của Tỉnh DCCT và xem xét giải quyết theo quy định pháp luật.
- Ngày 29/10/2010, Phó Chánh án TAND tỉnh Lâm Đồng, Nguyễn Dương đã gửi cho DCCT văn thư số 31/QĐ-TLĐ quyết định giữ nguyên việc trả lại đơn khởi kiện của DCCT. Công văn này viết rằng “Tòa án nhân dân tỉnh Lâm Đồng không áp dụng Chỉ thị 1940/CT-TTg bởi vì quyết định của Bộ trưởng Bộ xây dựng là quyết định giải quyết cuối cùng.”
- Sau đó, ngày 11/12/2010 DCCT tiếp tục gửi bản kiến nghị trở lại cho Tổng Thanh tra Chính phủ để Tổng Thanh tra kiến nghị Thủ tướng Chính phủ xem xét giải quyết theo quy định tại Điều 26 Luật Khiếu nại tố cáo về Quyết định 668 có những điểm không phù hợp pháp luật.
Trong khi chờ đợi trả lời của Tổng Thanh tra Chính phủ, chúng tôi được biết chính quyền tỉnh Lâm Đồng đã họp dân để thông báo quy hoạch Viện sinh học tây nguyên mà không hề trao đổi với DCCT, thậm chí chúng tôi cũng không được mời họp, trong khi chúng tôi vẫn đang là chủ sở hữu hợp pháp của các cơ sở này. Theo quy hoạch đã được thông báo thì nhà cầm quyền quyết định chiếm các khu đất xung quanh Tu viện DCCT (nay là Viện sinh học Tây nguyên) để mở rộng Viện sinh học.
DCCT VN đã có văn thư phản đối việc quy hoạch này và đề nghị UBND tỉnh Lâm Đồng có quyết định tạm ngưng thực hiện quy hoạch Viện sinh học Tây Nguyên để chờ quyết định giải quyết của Tổng Thanh tra Chính phủ. Việc UBND tỉnh Lâm Đồng tiến hành quy hoạch Viện sinh học Tây nguyên trên phần đất của Tỉnh DCCT mà không có bất kỳ thông báo, thoả thuận nào với DCCT là đã vi phạm quy định tại khoản 5, Điều 25 Luật Đất đai: “… trong quá trình lập quy hoạch sử dụng đất chi tiết, cơ quan tổ chức thực hiện việc lập quy hoạch sử dụng đất phải lấy ý kiến đóng góp của nhân dân…” và xâm phạm nghiêm trọng đến quyền lợi hợp pháp của DCCT VN. Phải chăng DCCT không phải là nhân dân nên không cần phải lấy ý kiến?
DCCT VN đã kiên trì trong nhiều năm đối thoại với chính quyền nhưng dường như các cấp chính quyền chưa bao giờ biết đối thoại. Ngược lại còn có dấu hiệu các cơ quan nhà nước từ địa phương đến trung ương bao che nhau vi phạm pháp luật để chiếm đoạt cơ sở tôn giáo của DCCT. Đây là một sự đàn áp tôn giáo nghiêm trọng chứng minh cho chính sách tôn giáo của nhà nước Việt Nam ngay trong thời điểm hiện nay, cuối năm 2010.
Cũng xin nói thêm: trong khi đại đa số quỹ đất của nhà nước được sử dụng một cách hoang phí như xây khách sạn, nhà hàng, nơi kinh doanh, cao ốc văn phòng cho thuê, hoặc làm các dự án treo… nhưng rất nhiều công trình như trường học, bệnh viện thì lại tìm cách chiếm các cơ sở tôn giáo để sử dụng dưới chiêu bài “phục vụ công ích”. Đó là chưa kể việc chuyển đổi mục đích sử dụng của các cơ sở tôn giáo để làm kinh doanh.
Một trong các nguyên tắc luân lý trong giáo huấn của Giáo hội Công giáo nói rằng: “Cứu cánh không thể biện minh cho phương tiện”. Có nghĩa là mục đích tối hậu (cứu cánh) cho dù tốt đẹp đến đâu cũng không thể biện minh cho những hành động mà bản chất không thể chấp nhận được về phương diện luân lý. Hay nói cách khác, không thể lấy phương tiện xấu để đạt mục đích tốt. Không thể chấp nhận việc chiếm đoạt tài sản của người khác để “sử dụng vào mục đích công cộng”.
Kỳ Đồng, ngày 27/12/2010
LM. Giuse Đinh Hữu Thoại, CSsR
No comments:
Post a Comment