Ngay ngày hôm ấy, từ Thanh Minh Thiền Viện ở Sài Gòn, Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ - Người lãnh đạo Giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất viết thư chia vui gửi đến bà Aung San Suu Kyi.
Để biết lý do nào khiến vị cao tăng Phật Giáo Việt Nam quan tâm và chúc mừng một nhà đấu tranh cho dân chủ Miến Điện, chúng tôi gọi điện về Sài Gòn hỏi thăm Hòa Thượng.
"Đồng bệnh tương lân"
Ỷ Lan: Kính chào Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ. Xin Hòa Thượng cho biết lý do nào khiến Hòa Thượng gửi thông điệp đến bà Aung San Suu Kyi chia vui ngày bà ấy được trả tự do ?HT Quảng Độ: Do các cụ nho ngày xưa nói rằng "đồng bệnh tương lân", có nghĩa là cùng chung khốn khó như nhau cho nên thương nhau và giúp đỡ nhau. Đó là câu thứ nhất, còn câu thứ hai nữa các cụ nói "nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại", có nghĩa là một ngày ở trong tù bằng một nghìn năm ở bên ngoài.
Thường thường trong những con người cũng như vậy, như tôi - bản thân tôi lần đầu tiên năm 1977 bị bắt vào trong trại giam số 4 Phan Đăng Lưu, gần Bà Chiểu, chỉ ở trong phòng biệt giam gọi là xà lim suốt 20 tháng trời. Xà lim thì cửa sắt mà cũng then cài bằng sắt hết, nhưng cái rừng rợn nhất là ban đêm nó bắt người và toàn bắt ban đêm, mà ban đêm đưa người tù nhân mới vào thì nó mở cửa và đóng cửa nghe rùng rợn.
Ban đêm yên lặng mà nghe tiếng cửa sắt trong nhà tù khủng khiếp lắm. Cho nên nghe thấy thế là buồn, lo, lại cảm thấy chắc là có một người mới vào, lại một con chim nữa vào lồng. Thương lắm!
Ngược lại, khi nào nghe cửa sắt mở và một người được đi về mà tuyên bố về, ra mà nhìn nhau qua cái cửa gọi là cửa gió, họ giơ tay chào về, thì rất là mừng. Mình cũng mừng, mừng lây: một con chim được ra khỏi lồng. Thì cái cảm nghiệm ấy là cảm nghiệm chung của tất cả những người tù.
Ở trong đó không còn phân biệt người đồng bào, người anh em gia đình họ hàng, mà tất cả ai vào tù mình thấy cũng buồn mà ai được ra mình cũng mừng. Bởi vậy cho nên bây giờ được nghe bà Aung San Suu Kyi được tha, mặc dầu bà ấy là người Miến Điện ở cách xa đây nhưng mà cái cảm nghĩ thì cũng chung như thế thôi. Nhà tù ở Miến Điện, cái quản chế ở Miến Điện nó cũng chẳng khác gì Việt Nam.
Do đó cho nên tôi nghe được cái tin bà được thả, mà mười mấy năm nay bà đã bị mấy lần quản chế như thế rồi, phải sống một cách cô lập, biệt lập với tất cả mọi người, mà nhất là gia đình bà lại là gia đình ở cách xa nửa vòng trái đất nữa, thành ra thấy thương lắm. Chính vì thế mà tôi gửi bức thư chúc mừng bà ấy nhân dịp bà ấy được trả tự do, thì cá nhân bà ấy cũng mừng, mà bà ấy còn đưa lại nỗi mừng cho những người đồng cảnh khắp thế giới, thật sự tôi đem hết cả tấm lòng trong tình trạng của tôi đối với bà ấy.
Ỷ Lan: Bạch Hòa Thượng, Hòa Thương cảm nhận như thế nào về tin này trong bối cảnh thời sự Á Châu nói chung và Việt Nam nói riêng hôm nay ?
HT Quảng Độ: Gần đây tôi thấy nói chung ở Á Châu có biến chuyển, về mặt an ninh chẳng hạn cũng có biến chuyển. Bây giờ vấn đề Biển Đông cũng là một vấn đề được thế giới quan tâm, nhất là Hoa Kỳ. Vấn đề dân chủ cũng thế, các nước dân chủ trên thế giới quan tâm tới Á Châu, trở lại Á Châu, dần dần cũng phải đặt lại vấn đề dân chủ. Bây giờ khuynh hướng toàn cầu hóa mà, kinh tế toàn cầu hóa thì rồi dân chủ sớm muộn gì cũng toàn cầu hóa. Do có lý do riêng mà tôi cũng hy vọng tình hình Á Châu nói chung cũng sẽ thay đổi không những về kinh tế mà cả về chính trị, nhất là dân chủ nữa. Dân chủ đối với Miến Điện cũng như Việt Nam bây giờ là quan trọng nhất.
No comments:
Post a Comment