Bốn tiếng đồng hồ sau khi tổng thống Mubarak từ chức, Tổng Thống Thụy Sĩ ra lệnh phong tỏa tài sản của ông này cũng như các viên chức trong chính quyền Ai Cập gửi tại ngân hàng Thụy Sĩ.
Làn sóng cách mạng phát xuất từ Tunisia không những thổi tới luồng gió tự do dân chủ cho xứ này mà nó còn mang lại công bằng cho đất nước Tunisia khi những khoản tài sản kếch sù của tổng thống Ben Ali và gia đình có được trong những năm cầm quyền phải trả lại cho người dân cùng khổ Tunisia.
Làn sóng cách mạng tràn vào Ai Cập đã làm cho người dân xứ này phấn khích vì kể từ nay, con số thu nhập đầu người mỗi ngày 3 đô la sẽ vĩnh viễn thay đổi, dân chúng sẽ tự quyết định nền kinh tế của mình thay vì một nhóm người trong gia đình của tổng thống Hosni Mubarak chiếm lĩnh đất nước suốt 30 năm dài trên lãnh thổ Ai Cập.
Thành quả cuộc cách mạng rõ nét nhất là từ nay, người dân hai nước sẽ được hưởng ít nhất là các quyền tự do căn bản của một nước dân chủ. Họ còn có quyền theo dõi hoạt động của các lãnh đạo quốc gia bởi một cơ chế minh bạch và công khai thay vì độc tài và chuyên quyền trong suốt một thời gian dài. Những món tiền khổng lồ bòn rút từ túi tiền của những gia đình nghèo khó sẽ không còn được dịp lộng hành như trước đây và nhất là niềm hy vọng của nhân dân Ai Cập trông chờ vào quốc tế thực hiện công lý cho họ.
Theo Tờ Wall Street Journal trích dẫn tin tức từ Global Financial Integrity, một tổ chức chuyên theo dõi tình trạng tham nhũng ở các nước đang phát triển cho biết theo ước tính của họ thì có tới 57 tỷ đô la tài sản đã được tuồn bất hợp pháp ra khỏi Ai Cập trong giai đoạn từ năm 2000 tới năm 2008. Tuy nhiên theo báo chí quốc tế thì số tiền mà gia đình Mubarak bòn rút từ 30 năm qua lớn hơn nhiều, xấp xỉ 70 tỉ đô la, giàu hơn cả Bill Gates với tài sản 53 tỉ vào năm 2010.
Gia đình tổng thống Mubarak là những chủ nhân chính của số lượng tài sản khổng lồ này. Tất cả nguồn lợi phát sinh từ tham nhũng hay những vụ làm ăn bất hợp pháp trong nước kể cả số tiền tuồn ra nước ngoài để làm ăn trong các nước có cảm tình với gia đình của Mubarak mà cụ thể nhất là Hoa Kỳ.
Không riêng gì tại Hoa Kỳ, gia đình ông Mubarak tuồn tiền chiếm hữu của người dân Ai Cập ra rất nhiều nước và khi Thụy Sĩ tuyên bố phong tỏa số tài sản này sớm nhất đã khiến nhiều nước bối rối, trong đó có Hoa Kỳ, nước thân cận với tổng thống Mubarak nhất.
Giáo sư kinh tế Nguyễn Phúc Liên, người theo dõi rất sát tiến trình phong tỏa tài sản cho biết những nhận xét của ông về việc này từ Geneve:
"Vụ phong tỏa tài sản của ông Mubarak mà Thụy Sĩ tuyên bố bốn tiếng đồng hồ sau khi ông này thoái vị, là một thách đố đối với thế giới vì những nhà độc tài đó đã được sự hỗ trợ của các nước Tây phương trong suốt bao nhiêu năm trường. Đối với ông Ben Ali thì hầu như là con cưng của Pháp và tất nhiên những liên hệ làm ăn với Pháp rất nhiều và gửi tiền có tài sản ở trên lãnh thổ của Pháp nữa. Có nhà cửa ở bên Luân Đôn nữa thành ra đối với trường hợp của ông Ben Ali thì không hiểu vấn đề phong tỏa của Pháp như thế nào.
Còn đối với Mubarak là con cưng của Hoa Kỳ và làm ăn của họ trong vấn đề địa ốc rất lớn ở New York và Los Angeles. Chính vì vậy mà Hoa kỳ không mạnh miệng được vì là con cưng của mình. Mà để người con cưng đó làm cho dân nghèo quá sức như vậy ăn cắp tiền bạc làm ăn bên Hoa Kỳ thì Mỹ tự nhiên phải có mặc cảm nào đó là tội lỗi của mình. Pháp cũng vậy có mặc cảm đối với dân Tunisia. Hoa Kỳ cũng vậy đối với dân Ai Cập."
Thừa kế quốc gia
Tài sản của ai?
Trước đó vài ngày Thụy Sĩ cũng đã áp dụng biện pháp tương tự với tổng thống bị lật đổ của Tunisia là ông Ben Ali.Làn sóng cách mạng phát xuất từ Tunisia không những thổi tới luồng gió tự do dân chủ cho xứ này mà nó còn mang lại công bằng cho đất nước Tunisia khi những khoản tài sản kếch sù của tổng thống Ben Ali và gia đình có được trong những năm cầm quyền phải trả lại cho người dân cùng khổ Tunisia.
Làn sóng cách mạng tràn vào Ai Cập đã làm cho người dân xứ này phấn khích vì kể từ nay, con số thu nhập đầu người mỗi ngày 3 đô la sẽ vĩnh viễn thay đổi, dân chúng sẽ tự quyết định nền kinh tế của mình thay vì một nhóm người trong gia đình của tổng thống Hosni Mubarak chiếm lĩnh đất nước suốt 30 năm dài trên lãnh thổ Ai Cập.
Thành quả cuộc cách mạng rõ nét nhất là từ nay, người dân hai nước sẽ được hưởng ít nhất là các quyền tự do căn bản của một nước dân chủ. Họ còn có quyền theo dõi hoạt động của các lãnh đạo quốc gia bởi một cơ chế minh bạch và công khai thay vì độc tài và chuyên quyền trong suốt một thời gian dài. Những món tiền khổng lồ bòn rút từ túi tiền của những gia đình nghèo khó sẽ không còn được dịp lộng hành như trước đây và nhất là niềm hy vọng của nhân dân Ai Cập trông chờ vào quốc tế thực hiện công lý cho họ.
Theo Tờ Wall Street Journal trích dẫn tin tức từ Global Financial Integrity, một tổ chức chuyên theo dõi tình trạng tham nhũng ở các nước đang phát triển cho biết theo ước tính của họ thì có tới 57 tỷ đô la tài sản đã được tuồn bất hợp pháp ra khỏi Ai Cập trong giai đoạn từ năm 2000 tới năm 2008. Tuy nhiên theo báo chí quốc tế thì số tiền mà gia đình Mubarak bòn rút từ 30 năm qua lớn hơn nhiều, xấp xỉ 70 tỉ đô la, giàu hơn cả Bill Gates với tài sản 53 tỉ vào năm 2010.
Gia đình tổng thống Mubarak là những chủ nhân chính của số lượng tài sản khổng lồ này. Tất cả nguồn lợi phát sinh từ tham nhũng hay những vụ làm ăn bất hợp pháp trong nước kể cả số tiền tuồn ra nước ngoài để làm ăn trong các nước có cảm tình với gia đình của Mubarak mà cụ thể nhất là Hoa Kỳ.
Không riêng gì tại Hoa Kỳ, gia đình ông Mubarak tuồn tiền chiếm hữu của người dân Ai Cập ra rất nhiều nước và khi Thụy Sĩ tuyên bố phong tỏa số tài sản này sớm nhất đã khiến nhiều nước bối rối, trong đó có Hoa Kỳ, nước thân cận với tổng thống Mubarak nhất.
Giáo sư kinh tế Nguyễn Phúc Liên, người theo dõi rất sát tiến trình phong tỏa tài sản cho biết những nhận xét của ông về việc này từ Geneve:
"Vụ phong tỏa tài sản của ông Mubarak mà Thụy Sĩ tuyên bố bốn tiếng đồng hồ sau khi ông này thoái vị, là một thách đố đối với thế giới vì những nhà độc tài đó đã được sự hỗ trợ của các nước Tây phương trong suốt bao nhiêu năm trường. Đối với ông Ben Ali thì hầu như là con cưng của Pháp và tất nhiên những liên hệ làm ăn với Pháp rất nhiều và gửi tiền có tài sản ở trên lãnh thổ của Pháp nữa. Có nhà cửa ở bên Luân Đôn nữa thành ra đối với trường hợp của ông Ben Ali thì không hiểu vấn đề phong tỏa của Pháp như thế nào.
Còn đối với Mubarak là con cưng của Hoa Kỳ và làm ăn của họ trong vấn đề địa ốc rất lớn ở New York và Los Angeles. Chính vì vậy mà Hoa kỳ không mạnh miệng được vì là con cưng của mình. Mà để người con cưng đó làm cho dân nghèo quá sức như vậy ăn cắp tiền bạc làm ăn bên Hoa Kỳ thì Mỹ tự nhiên phải có mặc cảm nào đó là tội lỗi của mình. Pháp cũng vậy có mặc cảm đối với dân Tunisia. Hoa Kỳ cũng vậy đối với dân Ai Cập."
No comments:
Post a Comment